• Skip to primary navigation
  • Skip to main content
  • Skip to primary sidebar

Theoyeucau

Ngôi nhà nhỏ cho những ước mớ lớn...

  • Kho chương trình
  • Giới thiệu
  • Cộng tác
  • Liên hệ

Kết nối yêu thương

Có những khoảnh khắc của cuộc sống thường ngày thật giản dị, nhưng vô cùng đặc biệt mà bạn không thể nào quên.
Có những món quà không cần phải mua nhưng lại có giá trị lớn lao khi ta trao tặng cho một ai đó và bạn chỉ có thể cảm nhận bằng chính tâm hồn mình.
Có những thông điệp yêu thương cần được truyền đi cho một thế giới ngập tràn tình yêu, cho mỗi khoảnh khắc trở nên đáng nhớ, cho cuộc đời này ấm áp hơn...

Trách được ai trong đời mang nỗi buồn cho ta

1 Tháng Tám, 2014 by La Furin Leave a Comment

Ai mà không có ít nhất một lần đau, chẳng qua hơn nhau ở chỗ, ta có dám chấp nhận bước qua nó hay không, hay là cứ để những nỗi buồn ôm trọn trái tim, để những nỗi nhớ cào xé tâm trí, và để những héo hắt làm đau thắt tâm hồn?
Trong đời, có những lúc ta phải mất một vài thứ hoặc có thể rất nhiều thứ, những thứ ta không một lần muốn buông bỏ, những thứ ta chỉ muốn ôm trọn cho chính mình. Đến mù quáng, đến điên cuồng, đến sợ sệt… mà hay, chẳng ai đủ tỉnh táo để nhận ra, mất mát không hề đáng sợ.
Điều đáng sợ là khi ta sợ mất mát mà cố tranh giành những thứ không thuộc về mình. Và thế, khiến tâm hồn đi lạc, khiến trái tim mất phương hướng, chẳng đủ yêu thương để níu giữ, cũng chẳng muốn dửng dưng buông bỏ.
Để rồi, ta lại gục ngã ngay trên chính bước đường mình đã chọn, lại chênh vênh, lại hỗn độn trong mớ cảm xúc rối rắm, không dứt được, giống như cái cảm giác ngước nhìn lên bầu trời đầy nắng, dám cá là không bị chói mắt? Thế có phải là khó chịu hơn sao?
Hà cớ gì ta tự buộc lòng mình với tơ nhện, để nỗi nhớ không thể thoát ra? Chẳng phải bất cứ ai trong đời, rồi sẽ tới lúc tự lòng mình muốn bẻ cong mọi thứ, cong vênh nỗi buồn, cong vênh niềm đau, cong vênh cả những yêu thương ngọt ngào… thà bẻ cong mọi thứ đã rồi, chứ đừng để mình chênh vênh.
Chênh vênh ấy là thứ cảm giác chẳng mấy dễ chịu đâu, kiểu tựa như khi ta đứng ở lưng chừng núi, không thể bước tiếp vì quá mỏi mệt, cũng không thể quay đầu vì còn nuối tiếc, bản thân cảm thấy lạc lõng biết bao.
Chênh vênh trong tình yêu, lại là cảm giác tệ hại hơn nữa. Yêu mà thấy cô đơn, thấy cùng cực, thấy trong huyễn hoặc những yêu thương, những lo toan, những mất mát, xước xát hết cả tâm hồn…
Nhưng may thay, đó chưa phải là niềm đau. Đau, lại là một chuyện khác nữa.
Người ta có thể đau vì một tình yêu chậm chân đến muộn, có thể đau vì một cuộc tình tan vỡ, nhưng cái cảm giác bất lực khi trái tim chênh chao giữa khoảng không vô định, đi qua những tháng ngày ướt át của một cuộc tình dài và rộng, để mặc những xô xát điên loạn liếm láp tâm hồn, để mặc những nỗi nhớ cứ thế nối dài tít tắp, xa tận cuối trời mây. Đó mới là nỗi đau đến cào xé con tim…
Ấy thế mà, nhiều người vẫn lựa chọn niềm đau trong vô vàn những khúc mắc chưa chịu tháo gỡ, cứ thế lặng im mang nỗi buồn đi xa. Có biết đâu, nào phải riêng mình đau?

Có những ngày đầy nắng trên đất Huế, em bâng khuâng nhìn trời nhớ mưa….
Chia tay nhau có gì mà khó khăn thế phải không anh? Chẳng qua, tạm biệt người này, là để gặp gỡ một ai đó hợp với mình hơn thôi. Trên đời, chẳng có gì là mất đi vĩnh viễn. Ngay cả chiếc ly bị đổ rỗng nước thì cũng chứa đầy không khí đó thôi.
Cuộc đời mênh mang là thế, biết đâu là bầu trời cho riêng em. Em chẳng cố chấp lục tìm mọi ngóc ngách. Em chẳng u mê mơ mộng hão huyền.
Em nhận ra tim mình cần đau để lớn khôn. Chứ không phải để chai lì.
Và anh biết không? Có những ngày chênh chao như thế trong đời, mà trái tim yếu mềm chỉ muốn ngừng đập, à mà không, với những tháng ngày đó, em sẽ để trái tim rong ruổi ở nơi thật xa, để trái tim bê bết bụi đường, dầm dề trong những cơn mưa, và trầy trụi yêu thương… như thế, tự khắc, nó-phải kiên cường… Đơn giản thôi mà, phải không anh?

Người ta vẫn nói với nhau những điều buồn lắm

20 Tháng Bảy, 2014 by La Furin Leave a Comment

Càng ngày, mình càng thấy người ta hay nói với nhau những điều buồn lắm, tựa như ai cũng có một bình 19 lít nỗi buồn, mỗi ngày gặp một ít người, lại rót ra vài cốc, bạn càng thân, nỗi buồn tiếp cho bạn càng nhiều. Buồn từ chuyện nhỏ xíu, đến những chuyện to hơn chuyện nhỏ xíu một chút.

Người ta hay tìm đến mình để tán gẫu, dù sao như thế vẫn còn hơn là chỉ tìm mình vì công việc. Tự nhiên cũng thấy mình chiếm được phần nào tình cảm của người khác. Bạn kể từ chuyện như dạo này ăn bao nhiêu mà chẳng béo, đến chuyện tuần vài bận bạn cãi nhau với bố mẹ, mình thấy buồn cho bạn, thời gian ở cùng với bố mẹ được bao lâu đâu mà cứ cãi nhau hoài. Cả hai cũng có nhiều chuyện vui để kể cho nhau, nhưng mà vui chẳng được bao lâu, cứ thấy buồn cùng nhau mới đã. Nụ cười nửa vành môi, nói với nhau vài giờ rồi lại bẵng đi, lâu lâu lại hỏi nhau dạo này ra sao, rồi lại cười, rồi lại bẵng đi. Cuộc sống cứ thế trôi qua.

Chị bảo mình sẽ khổ, vì nghĩ nhiều quá, tham nhiều quá, mình cũng biết rồi mình sẽ khổ, nhưng mà không nghĩ không được, nhiều khi cũng chẳng liên quan gì tới mình hết…nhưng mà… lòng người đa mang mà, nghĩ hoài, nghĩ riết. Tự nhiên thấy như thế cũng tốt, còn hơn là không có thời gian để buồn, để nghĩ nhiều. Có đôi khi gặp những người vứt nỗi buồn ra đằng sau, để trở thành một kẻ -không -biết -buồn, nhưng thật sự thì làm gì có kẻ nào siêu phàm như thế đâu.

Ngày trôi dần, màn đêm buông xuống, đôi lời vẫn văng vẳng bên tai. “Tôi yêu, tôi cưới, tôi chia tay, tôi thất nghiệp, tôi thèm rượu, tôi cần về nhà, tôi muốn bỏ đi xa…” Đấy, người ta cứ hay nói với nhau những điều buồn như thế. Thôi thà buồn, còn hơn là chẳng có cảm xúc gì trong nhau.

Chúng ta cần học cách chấp nhận

3 Tháng Năm, 2014 by La Furin Leave a Comment

Em sẽ vẫn yêu anh, lần nữa và lần nữa

28 Tháng Tư, 2014 by DarkComet Leave a Comment

“Chúc mừng sinh nhật nhé, 2 ròm! Anh đã từng nói, sinh nhật của anh chưa bao giờ là 1 ngày vui, nên anh không muốn nhắc tới nó. Nhưng năm nay chắc là khác rồi, chắc là anh có thể vui bên cạnh tình yêu của đời mình.

Em vẫn còn nhớ lần sinh nhật vào năm đầu tiên ta gặp nhau, em đã rất muốn làm cho anh vui, nhưng anh đã đi với ai đó và mang về một nỗi buồn. Lần ấy, em đã chìa tay ra bảo anh cắn đi cho đỡ buồn. Và anh đã cắn e thật. Rất đau đấy! Vết thương đầu tiên kể từ khi ta gặp nhau.

Em rất tiếc khi Thượng đế đã sắp đặt chúng ta vào mối quan hệ không rõ ràng đó, là anh em kết nghĩa nhưng Người lại khiến em yêu anh, và mọi thứ trở nên mập mờ.

Em đã nghĩ rằng, sau tất cả những tổn thương anh đã trao về em và sự tha thứ em đã dành cho anh, chúng ta có thể vượt qua những ích kỉ đời thường để vẫn là những người anh em tốt. Đáng buồn thay, giờ ta lướt qua nhau như những người xa lạ…Nhưng nếu cuộc đời cho em sự lựa chọn, em vẫn muốn chúng ta gặp nhau, làm anh em tốt và em vẫn sẽ yêu anh, dẫu biết rằng trái tim mình sẽ khóc.

Dù thế nào đi nữa, em vẫn luôn chúc anh sự an yên trong cuộc đời. Và nếu có kiếp sau, chúng ta hãy dành cho nhau niềm hạnh phúc. Tạm biệt anh! “

Trong tác phẩm “Em sẽ đến cùng cơn mưa”, nhân vật nữ chính đã biết trước tương lai của mình một cách rất tình cờ. Nàng đã gặp chồng cùng đứa con trai kháu khỉnh ở tương lai sau một tai nạn giao thong ở hiện tại, và phát hiện mình đã…chết được vài tuần.. ở tương lai. Những tưởng nàng sẽ hoảng sợ, sẽ từ bỏ, nhưng rồi nàng vẫn chọn yêu người đàn ông đó, sinh đứa bé đó, và chết…Nàng đã biết trước kết cục của mình, nhưng vẫn chọn yêu anh, người đàn ông sẽ là chồng của nàng, cũng như sinh ra đứa con trai mà vì sinh nó, nàng sẽ chết.

Nhiều lúc tôi nghĩ, tình yêu là gì, mà người ta có thể bất chấp tất cả để chọn nó? Người ta có thể buồn, có thể đau, có thể mất cả mạng sống, nhưng chẳng ai muốn từ bỏ…Ngay cả khi biết trước mình sẽ trả giá, lựa chọn vẫn là yêu…

Bạn Bảo Bình than mến, mình rất cảm phục tình cảm của bạn dành cho người con trai trong thư, mình nghĩ, hai bạn gặp được nhau, đã là một cái duyên. Và mình cảm phục sự dung cảm và tình yêu của bạn, vì đã can đảm lựa chọn. Và mình tin, bạn đã yêu rất trọn vẹn, trọn vẹn đến đủ đầy, đến mức kỷ niệm có thể xóa nhòa mọi đau khổ. Và mình ghen tỵ, khi bạn tìm được một người để bạn có thể cảm nhận tình yêu ấy, tình yêu đủ để bạn có thể lựa chọn yêu them lần nữa, lần nữa, và lần nữa.

Quay lại, và bất ngờ chạm khẽ

17 Tháng Tư, 2014 by DarkComet Leave a Comment

Tự nhiên hôm nay bất chợt thấy lại một file word mang tên “Tháng 3”, mở ra đọc, rồi bất giác cười một mình như một đứa trẻ gặp lại người bạn lâu ngày. Thấy nụ cười đó thật lắm, vui lắm, tròn đầy lắm.
Tháng 3 đó….
Tôi thấy mình hình như đã quá ưu ái dành riêng cho “Tháng 3” những lời lẽ chân tình và ngọt ngào quá đỗi. Khi những tháng ngày đã đi qua, sau những nỗi buồn, niềm vui, sau những giận hờn, trách móc, tôi vẫn cứ thế, dành riêng cho “Tháng 3” cái nhìn nhẹ nhàng và đẹp đẽ đến vô cùng.
Tôi không biết, nói chính xác là chẳng có lý do nào cụ thể hay đầy đủ để “Tháng 3” trở nên tuyệt đẹp trong tôi. Tôi chỉ biết rằng, chỉ cần quay lại và chạm khẽ vào nó, là những khung cảnh, con người đã từng làm nên tháng 3 của tôi sẽ tự nhiên mà xuất hiện với đầy đủ những dư vị mà tôi đã từng cảm nhận-nó chưa bao giờ là cũ, chưa bao giờ.
Có lẽ với một ai đó, Tháng 3 trong họ không vì tôi mà tròn đầy, không vì tôi mà trở nên đặc biệt, nhưng nếu nhắc tới Tháng 3 đó, chắc chắn họ sẽ nhắc tới tôi như một phần không thể thiếu.
Nhờ tháng 3 mà tôi biết một điều, có một người “biết hết những điều mình thik, thik hết những điều mình biết” là một niềm vui rất lớn.
Nhờ tháng 3 mà tôi biết có một ai đó chỉ đơn giản là ngồi bên và im lặng cùng mình là một sự may mắn.
Nhờ tháng 3 mà tôi biết, có những hạnh phúc mãi chẳng gọi được thành tên, và có những mqh chẳng buồn đặt tên nhưng vẫn cứ mặc nhiên tồn tại bên trong cuộc sống của mình…
Nhờ tháng 3 mà tôi biết, “vì ta còn trẻ, nên cần tin vào những điều mãi mãi…”

Không biết anh có biết người gởi là ai không, nhưng nếu nghe kỹ và cảm nhận đầy đủ thì em tin anh sẽ đoán ra được thôi.
Có lẽ sau những tháng ngày nắng gió thất thường vừa qua, thì mọi thứ dần dần trở lại bình thường rồi nhỉ, em chỉ luôn hy vọng mọi thứ sẽ trôi đi nhẹ nhàng như thế thôi.
Ừ, em đã giận anh, từng ghét và rất muốn quay lưng với tất cả, nhưng rồi thì mọi thứ tự nhiên mà quay lại nhẹ nhàng như vậy rồi thì em không có đủ lý do để làm điều đó nữa.
Em mong sẽ sớm gặp lại anh và rất mong sẽ là ở đây-nơi em đang ở chứ không phải là miền đất nắng gió đó.
Đêm khuya rồi, bé gái chúc bé trai ngủ ngon.
Mai là một ngày mới, chúc bé trai mọi điều tốt lành.

Người trình diễn “Hướng nội”

16 Tháng Tư, 2014 by DarkComet Leave a Comment

“Muốn viết cho anh nhiều lần rồi mà mỗi lần viết thì lại cất đi vì sợ sến quá anh lại cười cho thối mặt. Hôm nay được đặc cách cho sến nên anh ráng nghe ha. Em gái muốn nói là em gái thương anh nhiều lắm vì nhờ anh mà em hòa nhịp nhanh vào môi trường CF và kết nối được rất nhiều yêu thương khác. Không hiểu sao thương anh nhiều như anh trai của mình vậy đó! Mỗi khi ai đó bắt nạt, em hay tự hào vênh mặt khoe: “Tao là em gái Đô Đô đó nhen!” Mặc dù sau đó vẫn bị bắt nạt như thường nhưng mà vẫn thích làm vậy đó! Lần mới đây nhất còn hăm hở đi khoe với bạn bè đoạn film anh đóng nữa.
Em biết là phía trước con đường của anh đi sẽ có nhiều chông gai và thử thách nhưng em gái tin là anh trai của em sẽ làm được và em cũng sẽ được thơm lây, hihi. Em luôn dõi theo anh và ủng hộ anh hết mình.
Chúc anh có một sinh nhật tràn đầy ý nghĩa và hạnh phúc anh nhé! Em gái!”

  • « Go to Previous Page
  • Go to page 1
  • Interim pages omitted …
  • Go to page 4
  • Go to page 5
  • Go to page 6
  • Go to page 7
  • Go to page 8
  • Interim pages omitted …
  • Go to page 219
  • Go to Next Page »

Primary Sidebar

Đăng nhập

Please log into the site.

theoyeucau

Nhắc lại để mà ghi nhớ…

  • Kết nối yêu thương
    Bài hát đầu tiên
  • Kết nối yêu thương
    Hãy quay về để trái tim dừng chân anh nhé!
  • Green Radio Show
    Du lịch xanh
  • Kết nối yêu thương
    Này em!
  • Kết nối yêu thương
    Cây đèn Ông sao
  • Giai điệu thời gian
    Khiêu vũ dưới trăng
  • Sách và Tôi
    Mong ước lâu bền
  • Lời của Gió
    Người phụ nữ tự tại
  • Lời của Gió
    Có những sự thật, có những yêu thương, biết rõ là phải buông tay, nhưng vẫn không cam tâm xa lìa.
  • Lời của Gió
    Điều đáng chán nhất trong tình yêu
  • Lời của Gió
    Xét cho cùng tình yêu chẳng thể tính toán
  • Lời của Gió
    Tha thứ một lần để lại bắt đầu Yêu!
  • Lời của Gió
    Hạn sử dụng… tình yêu./
  • Lời của Gió
    Chúng ta nói gì khi nói chuyện tình yêu?
  • Lời của Gió
    Tình đơn phương
  • Lời của Gió
    Anh ơi… anh ở lại
  • Cảm xúc cuộc sống
    Hoa chen người đi

Chương trình

Be one Blue night Chuyện nhỏ Chân dung âm nhạc Cảm xúc cuộc sống Cầu thủy tinh FRESH Giai điệu thời gian Green Radio Show Kết nối yêu thương Love full Lời của Gió Quick Snow Show Sách khuya Sách và Tôi Tôi Trong Tôi Vườn thơ Đọc sách thế kỷ 21

Thông tin

  • Cùng mơ về Ngôi Nhà Nhỏ và những…
  • Bông hồng thủy tinh
  • Tình yêu
  • Khoảnh khắc giao mùa
  • Tạm biệt

© 2003–2023 Nội dung được xây dựng bởi các thành viên của website.
Hệ thống được phát triển bởi MrHói dựa trên nền tảng Wordpress.
Website có sử dụng hình ảnh trên hệ thống Pexels
Mọi thắc mắc khác xin vui lòng liên hệ với chúng tôi để được hỗ trợ.