• Skip to primary navigation
  • Skip to main content
  • Skip to primary sidebar

Theoyeucau

Ngôi nhà nhỏ cho những ước mớ lớn...

  • Kho chương trình
  • Giới thiệu
  • Cộng tác
  • Liên hệ

Kết nối yêu thương

Có những khoảnh khắc của cuộc sống thường ngày thật giản dị, nhưng vô cùng đặc biệt mà bạn không thể nào quên.
Có những món quà không cần phải mua nhưng lại có giá trị lớn lao khi ta trao tặng cho một ai đó và bạn chỉ có thể cảm nhận bằng chính tâm hồn mình.
Có những thông điệp yêu thương cần được truyền đi cho một thế giới ngập tràn tình yêu, cho mỗi khoảnh khắc trở nên đáng nhớ, cho cuộc đời này ấm áp hơn...

Cho em, một mùa không đợi chờ

31 Tháng Năm, 2015 by mrhoi Leave a Comment

Lại một mùa hè nữa, và đôi chân lại muốn trốn khỏi thành phố này. Những lúc buồn em chỉ muốn đi đâu đó, tận hưởng bầu không khí mới, nạp năng lượng cho những tháng ngày sắp tới. Em định ghé Hà Nội, mà lại thôi. Dạo này em bớt can đảm rồi anh ạ, em sợ mình lạc giữ thành phố 8 triệu người mà chẳng biết gọi cho ai.

Những điều tưởng như chỉ có riêng nơi thành phố nơi anh thì dần em cũng đã tìm thấy ở nơi này rồi. Tối mùa đông lang thang, em có thể gọi cho mình một tách café trứng. Đến những ngày đầu tháng 3, em chạy xe chầm chậm mà ngước mắt nhìn những chùm hoa Sưa trắng bung nở. Rồi bây giờ, em có thể ăn kem chanh bạc hà mát lạnh mà không cần đi bộ nơi Bờ Hồ hay có thể tìm mua những đóa hướng dương rực rỡ trên đường tới chỗ làm.

Nhưng chỉ riêng ANH là không có. Không nơi nào, ngoài Hà Nội.

Mà đến giờ Hà Nội cũng không có anh nữa rồi đó thôi. Mọi thứ xa quá rồi. Khoảng cách giữa chúng ta cũng đã lớn lên gấp bội cùng 4 múi giờ. Em chẳng còn lý do để ghé lại thành phố của anh nữa.

Anh nói anh đi 2 năm. Em bảo em sẽ đợi. Chỉ cần anh bảo “Hãy đợi anh” thì em sẽ bất chấp tất cả mà đợi. Em hy vọng có điều gì đó khiến ai đó trở về, dù rằng khá viển vông. Giống như tình cảm này, vốn lẽ nó cũng rất lạ lùng rồi.

Anh vẫn bảo “em còn không biết cánh chim ấy có trở về không kia mà, cô gái?

Đúng, em biết điều đó, nhưng ai cản ngăn chuyện chúng ta có thể hy vọng. Có thứ gì đó, hoặc là lớn lên, hoặc là chết đi. Em chỉ không muốn đứng yên nhìn tình cảm của mình trôi đi tuồn tuột.

Em thực sự muốn hiểu được anh, và cũng tránh chúng ta phận mỏng. Em đã im lặng bởi không muốn làm khó anh, cũng chẳng thể ràng buộc, chỉ là hy vọng vào 1 ngày nào đó, thấy mình muốn sống với những gì thực sự cảm thấy.

Em vẫn dõi theo anh những nơi đâu có thể. Nhiều khi nhớ thì cũng chỉ biết cất đi và giữ cái hy vọng viển vông rằng cơ duyên nào đấy sẽ cho chúng ta một nhà. Em sẽ nấu những bữa ăn và đợi anh về, chỉ vậy thôi.

Em không biết tại sao mình lại mụ mị trong cái thứ tình cảm này đến thế. Nó thậm chí chưa bắt đầu với cả hai mà phải không? Đây có phải là tình yêu không? Em cũng không biết nữa, liệu rằng còn có ai khác có thể đem lại cho em cảm xúc như anh đã từng hay không? Chúng ta giờ là những mảnh biển cô độc, lang thang với chiếc máy ảnh riêng mình, đi mãi, đi mãi, đi về phía không nhau.

Tự tin chào tuổi mới

26 Tháng Năm, 2015 by mrhoi Leave a Comment

Anh à, anh có bất ngờ không? Em biết dạo này anh đang gặp nhiều khó khăn và phải lo lắng rất nhiều mà em không thể làm gì để giúp anh. Em chỉ biết cố gắng ở bên cạnh lúc anh cần, im lẵng và lắng nghe anh nói, cố gắng làm anh cười và vui lên mỗi ngày. Cuộc sống nhiều khó khăn và biến cố quá, anh cố gắng lên anh nhé, học tập tốt để thực hiện ước mơ xây dựng gia đình hạnh phúc và đầy đủ.

Anh vui vì món quà sinh nhật bất ngờ này chứ. Em nghĩ mãi không biết làm gì cho anh ngoài 01 bữa tiệc nhỏ đầy bất ngờ khi anh đi học về thôi. Em mong anh vui và áp lực hằng ngày sẽ mất đi. Ngày này một năm trước em đã thất hẹn không đến sinh nhật, năm nay thì khác, em sẽ cố gắng đền bù cho lần trước nhé. Và, hôm nay, Linh xinh chúc Mạnh của Linh có một sinh nhật thiệt ý nghĩa nhé. Em không chúc nhiều đâu, chỉ gửi tặng 01 câu thôi “ hạnh phúc đi, niềm vui và thành công sẽ đến với những người có niềm tin, sống có lý tưởng và biết đứng dậy sau mỗi lần vấp ngã và luôn cố gắng thiệt nhiều trong cuộc sống. Chúc mừng sinh nhật anh”.

Lời chúc kẹo ngọt dành cho cô gái tháng 5

18 Tháng Năm, 2015 by La Furin Leave a Comment

 

 

Yêu anh từ sự lãng quên

9 Tháng Tư, 2015 by La Furin Leave a Comment

Em không biết chúng ta sẽ đi về đâu, nhưng hãy bắt đầu từ đây đi được không?
Bắt đầu nhạc nền
Có đôi lần em vì ai đó mà gối ướt đẫm, vì ai đó mà ngẩn ngơ quên đường đi lối về. Có ai đó, để em muốn quên nhưng không thể nào quên, chỉ có thể coi đó là một mảnh ký ức vụn vỡ mà thôi. Bao năm rồi, em vẫn chỉ trách mình mà chẳng muốn trách người, vệt son đã nhạt, hình người nhòe bóng, chẳng còn những ghen tị, hờn tủi ngày xưa. Em nhắm mắt rồi bước tiếp, cuộc đời em dẫu đâu chỉ gặp một người.
Có người nói, em có thể quên đi những người đã bước ra cuộc sống của mình ở những ngã rẽ khác nhau của cuộc đời nhưng em chỉ quên đi những người mà em chưa từng quan tâm, chưa từng lưu ý mà thôi, vì đâu đó trong trí nhớ của mình, một người lâu ngày gặp lại, chỉ cần một chút gợi mở thôi cũng đủ để em mỉm cười và gọi tên người đó rồi.
Có đôi lúc em tưởng mình đã quên một bài hát, quên một bộ phim, vậy mà khi khúc nhạc vang lên, em lại mường tựa ra nó một cách rõ ràng, chỉ là để quên đâu đó một cái tên, gợi mãi mà không nhớ ra được. Có phải những gì từng chạm đến trái tim thì luôn ở đâu đó giữa ranh giới thương nhớ và lãng quên phải không anh?
Em đã từng quên đi những lời ngọt ngào đầu môi của ai đó, vì em biết những lời đường mật chỉ khiến người ta vui một sớm một chiều. Em đã từng quên đi những nơi mình đến, con người mình ôm, để lao vào anh vội vã, để anh ôm em thật chặt, để nhận một cái xoa đầu rất ngoan. Em lãng quên thời gian và không gian, lãng quên con người, lãng quên bản thân mình đã từng đau đớn vì tình yêu, để yêu anh.
Em tưởng mình đã không còn những rung động thuở nào, tưởng đường đi lúc nào cũng mình em độc bước, tưởng đã từng buông tay thì không muốn níu một bàn tay ai khác. Em đã từng, đã từng sống trong những hồi tưởng, nhớ nhớ quên quên. Sau ngần ấy năm, em nhắm mắt lại, thở một hơi thật dài và lãng quên, để yêu anh. Làm gì có lời hứa hẹn nào là mãi mãi, chỉ có hành động mới đáng tin thôi phải không? Em tin vào những gì mình đang nhận được, và cảm thấy.
Có đôi điều em cần nó đi thật xa, để em yêu anh được vẹn toàn. Có đôi điều em mong nó thật gần, để em vẫn giữ được những rung động ngày nào. Khi em chạm tay mình vào tay anh, em đã biết rằng, em lãng quên rồi, lãng quên em của ngày xưa, lãng quên những nỗi buồn. Nhắm mắt và cảm nhận. Em chọn yêu anh, từ bây giờ được không?

Nếu ngày ấy tôi không gặp cậu

6 Tháng Tư, 2015 by La Furin Leave a Comment

Ngày đầu tiên tôi gặp cậu, cũng là một ngày cuối thu, nhiều gió. Tôi đã nói với cậu là tôi đặc biệt thích những ngày đầy gió chưa nhỉ? Tôi không thích nắng, cũng chẳng thích mưa, chỉ thích gió, gió chỉ có phương hướng, không có trung tâm. Và vì tôi là một con ngựa hoang, nên càng sùng bái tự do mà chỉ gió mới có.
Hà Nội những ngày đấy, tôi ngộp thở, tôi chán chường, tôi bí bách, và tôi muốn đi. Đến khi định thần lại được, thì tôi đã đang ngồi sau xe một người tôi mới chỉ gặp mặt một lần, ba lô đeo sau lưng, gió trời táp vào mặt, nói nói cười cười. Thế là tôi đi, thế là tôi gặp mọi người, thế là tôi gặp cậu.

Người ta hay nhớ về những lần đầu tiên một cách đẹp đẽ và thơ mộng, hay ít nhất thì nó cũng phải mang yếu tố bất ngờ, kiểu “định mệnh hay cái khỉ gì đấy, nói chung thường được miêu tả bởi từ “đặc biệt”. Cuộc gặp gỡ đầu tiên của chúng tôi, phải nói là cũng khá đặc biệt, đặc biệt nhàm chán! Tôi thậm chí còn không muốn nán lại lâu, vì tôi chẳng quen ai, không giỏi nói chuyện với người lạ, và chẳng có gì vui. Tôi lại quá háo hức mong chờ chuyến đi, hơn là tìm hiểu những người bạn đồng hành. Tuy vậy, lại một lần nữa tôi nhận ra tôi là một kẻ may mắn, khi cùng nhau trải qua hai ngày đầu của cuộc hành trình, tôi mới biết những người bạn đồng hành của tôi đáng yêu như thế nào, và mọi thứ tuyệt vời ra sao, những con đường, bụi cây, hoa lá, đồng ruộng, núi đèo, và cả bầu trời đầy sao lộng gió.

Có những khoảnh khắc mà bạn chỉ có thể trải qua một lần trong đời, sau này, dù có cố gắng cách nào, cũng không thể có lại được một lần nữa. Tất cả những gì đọng lại trong tôi, sau chuyến đi đầu tiên quen biết cậu, rất xin lỗi, lại không có cậu. Tôi nhớ Hà Giang, nhớ hoa Tam giác mạch, nhớ Lũng Cú, nhớ Đồng Văn, nhớ Mèo Vạc, nhớ Mã Pí Lèng, sông Nho Quế, nhớ khi tôi bị ngã xe, nhớ cái chân tập tễnh, nhớ khi lạc đường, ngồi sau xe đứa em mới quen được 2 ngày, ngẩng đầu nhìn sao, bao la bát ngát, vừa nghe nó hát Xẩm sinh viên, rồi cười như được mùa, quên hết mọi sự ngộp thở, chán chường, bí bách.
Ngày trở về, nếu không có cậu, tôi cũng chẳng bao h có ý định gặp lại và cũng không biết có ngày sẽ trở nên thân thiết với mọi người như bây giờ. Có người nói đó là điểm mạnh của cậu, kéo mọi người lại gần nhau hơn. Tôi buộc phải thừa nhận là đúng thế.
Rồi ngày tháng trôi qua, rất nhanh, đến lúc tôi nhận ra rằng tôi không thể cười cười nói nói ở bên cậu nữa, không thể cùng cậu trải qua những khoảnh khắc điên rồ, những câu chuyện không đầu không cuối, những lần đầu tiên kì quặc và những chuyến đi xa chỉ hai đứa được nữa. Đến lúc tôi phải làm quen với cuộc sống không có cậu, ngay khi vừa nhận ra cậu ảnh hưởng đến tôi nhiều như thế nào, đến lúc tôi phải tự mình từ bỏ những thói quen cậu vô tình tạo ra cho tôi, và cậu biết không, điều này thật chẳng dễ dàng chút nào. Vì những ngày tháng đó, kỉ niệm cứ trào ra, ngồn ngộn, đẹp đẽ. Thế là tôi thấy nhớ, tôi khóc, vì tôi chẳng thể làm gì, tôi không biết mình nên làm gì, mọi thứ cứ thế tuột khỏi tay tôi, trước cả khi tôi nhận ra điều đó.
Có những thứ tôi nghĩ chẳng cần phải nói toẹt ra, người ta vẫn có thể hiểu được. Tôi nghĩ cậu phải là người hiểu lí do tôi không muốn tiếp tục ở bên cậu như cậu muốn, hơn ai hết, vậy mà không hẳn là như vậy. Tôi vẫn luôn tưởng rằng cậu là người hiểu tôi nhất cơ đấy. Dù thế nào đi nữa, tôi chỉ muốn nói với cậu lời cảm ơn, sau tất cả những gì cậu đã làm cho tôi, và chúc cậu hạnh phúc.

Sinh nhật của những ước mơ

1 Tháng Tư, 2015 by mrhoi Leave a Comment

  • « Go to Previous Page
  • Go to page 1
  • Go to page 2
  • Go to page 3
  • Go to page 4
  • Go to page 5
  • Interim pages omitted …
  • Go to page 219
  • Go to Next Page »

Primary Sidebar

Đăng nhập

Please log into the site.

theoyeucau

Nhắc lại để mà ghi nhớ…

  • Quick Snow Show
    Còi xe
  • Kết nối yêu thương
    Những ngón tay khép
  • Kết nối yêu thương
    Yêu anh hơn những gì em nói
  • Kết nối yêu thương
    Em sẽ như anh… sẽ đi tìm hạnh phúc mới
  • Cầu thủy tinh
    Tuần 29.3 đến 4.4
  • Giai điệu thời gian
    Adagio, một hoài niệm mong manh thôi
  • Lời của Gió
    Người thứ 3
  • Cảm xúc cuộc sống
    Hoa chen người đi
  • Lời của Gió
    Có những sự thật, có những yêu thương, biết rõ là phải buông tay, nhưng vẫn không cam tâm xa lìa.
  • Lời của Gió
    Tha thứ một lần để lại bắt đầu Yêu!
  • Lời của Gió
    Anh ơi… anh ở lại
  • Lời của Gió
    Hạn sử dụng… tình yêu./
  • Lời của Gió
    Chúng ta nói gì khi nói chuyện tình yêu?
  • Lời của Gió
    Tình đơn phương
  • Lời của Gió
    Xét cho cùng tình yêu chẳng thể tính toán
  • Lời của Gió
    Điều đáng chán nhất trong tình yêu
  • Lời của Gió
    Người phụ nữ tự tại

Chương trình

Be one Blue night Chuyện nhỏ Chân dung âm nhạc Cảm xúc cuộc sống Cầu thủy tinh FRESH Giai điệu thời gian Green Radio Show Kết nối yêu thương Love full Lời của Gió Quick Snow Show Sách khuya Sách và Tôi Tôi Trong Tôi Vườn thơ Đọc sách thế kỷ 21

Thông tin

  • Cùng mơ về Ngôi Nhà Nhỏ và những…
  • Bông hồng thủy tinh
  • Tình yêu
  • Khoảnh khắc giao mùa
  • Tạm biệt

© 2003–2023 Nội dung được xây dựng bởi các thành viên của website.
Hệ thống được phát triển bởi MrHói dựa trên nền tảng Wordpress.
Website có sử dụng hình ảnh trên hệ thống Pexels
Mọi thắc mắc khác xin vui lòng liên hệ với chúng tôi để được hỗ trợ.