Các bạn thân mến!
Vậy là những cơn gió lạnh thực sự đầu tiên đã tràn ngập trên khắp phố phường cùng với những sắc màu của áo len, của khăn lụa, của mềm mại và ấm áp.
Những ngày giao mùa này có rất nhiều tên gọi như mùa khói, mùa cưới, mùa yêu thương, mùa kỉ niệm. Trong chương trình “Nỗi nhớ” có một lần Dế đã chia sẻ, một người bạn của Dế đã từng nói mùa này thật đáng yêu và đáng sợ. Đáng yêu vì nó khiến ta nhớ lại nhiều điều. Đáng sợ vì nó bắt ta phải nhớ nhiều quá, nhất là những điều đáng quên nhưng dễ nhớ. Khi những cơn gió bắt đầu nhuốm cái lạnh trong không gian dường như lòng người trống trải hơn và nỗi nhớ khi ấy xuất hiện có thể làm cho cái lạnh kia trở nên se sắt hơn nhưng cũng có thể ngược lại.
Trong chuyên mục Sách Khuya ngày hôm nay mời các bạn cùng thong thả bắt đầu một cuộc lục tìm trí nhớ với tiểu thuyết “Tìm trong nỗi nhớ” của tác giả Lê Ngọc Mai.
Tìm trong nỗi nhớ
-
8 Tháng Hai, 2016 Giao thừa không đến muộn – Nguyễn Ngọc Hoài Nam
-
17 Tháng Một, 2016 Bưu thiếp của rừng – Phan Hồn Nhiên
-
16 Tháng Một, 2017 Thầy ơi, mãi hạnh phúc nhé!
-
16 Tháng Một, 2011 Những mảnh ghép
-
16 Tháng Một, 2005 Ước mơ
-
16 Tháng Một, 2012 Vòng tròn tình bạn
-
18 Tháng Mười Hai, 2012 Chiếc Kèn của Thiên Nga
-
24 Tháng Mười Hai, 2015 Tại sao phải sống như một con người – Nguyễn Phong Việt
-
24 Tháng Mười Hai, 2012 Tàu tốc hành Bắc Cực
-
8 Tháng Hai, 2016 Giao thừa không đến muộn – Nguyễn Ngọc Hoài Nam
-
17 Tháng Bảy, 2012 Tottochan – Cô bé bên cửa sổ
-
22 Tháng Mười, 2012 Về tình yêu – Phan Việt
-
21 Tháng Một, 2013 Giáo sư và công thức toán
-
10 Tháng Bảy, 2012 Đường còn dài, còn dài
-
10 Tháng Tư, 2012 Hoàng tử Bé
-
25 Tháng Mười, 2012 Con mèo dạy hải âu bay
-
14 Tháng Năm, 2013 Nơi trú ẩn – Kathi Appelt
-
13 Tháng Mười Một, 2012 Tìm trong nỗi nhớ
-
5 Tháng Năm, 2015 Dù con sống thế nào mẹ cũng luôn ủng hộ
-
1 Tháng Tư, 2013 Em sẽ đến cùng cơn mưa
Mot trong nhung chuong trinh ma minh thich nhat tren theoyeucau.com. Minh da nghe di nghe lai ctrinh nay rat nhieu lan ma ko thay chan, cu bi am anh boi noi dung cua tac pham vi no co mot phan giong minh qua. Giong cua de o chuong trinh nay cung rat hay va tinh cam,cac ban nhac trog ctrinh nay cung hay nua.
Em thích chương trình này lắm chị Dế ạ. Cũng đã 2 năm từ cái ngày bị cuốn theo giọng đọc của chị với TTNN. Ngày đó vô tình thôi, em nghe 1 chương, và rồi cứ dõi theo, mong ngóng chờ đợi những chương tiếp. Bối cảnh truyện lẫn câu chuyện trong đó chẳng hề giống với hoàn cảnh của em nhưng không hiểu sao cái nỗi buồn man mác và tiếc nhớ khắc khoải lại cứ vương vấn…
Hình như em cũng tìm được ở đâu đó thấp thoáng hình ảnh của chính mình, có lẽ là những mộng mơ của tuổi thiếu nữ, cũng có thể là những va chạm thực tế của cuộc đời…
Trong cái se lạnh của những ngày cuối năm, trong cái bộn bề lo toan cho một bước ngoặt sắp tới, em bỗng cảm thấy chông chênh, rồi tự nhiên em lại tìm nghe TTNN… Một chút nhớ nhung hoài niệm ùa về để em có thêm niềm tin bước tiếp.
Cám ơn chị Dế đã mang tới một tác phẩm hay như vậy.