Lời của Gió
Không ai biết tôi từ đâu đến, chưa một ai nhìn thấy tôi như thế nào, nhưng tất cả mọi vật đều có thể cảm nhận thấy mỗi khi tôi đi qua.
Có những sự thật, có những yêu thương, biết rõ là phải buông tay, nhưng vẫn không cam tâm xa lìa.
Em gửi đôi dòng tâm sự nhờ Lời của Gió nhắn gửi đến người con trai ở số điện thoại 0912646xxx
Chào anh, “Bánh bèo” của em.
Đây có lẽ là blog tâm sự cuối cùng em viết, để dành cho người em đã và đang hết lòng yêu thương.
Ngày em viết những dòng tâm sự này là ngày anh rời khỏi Đà Nẵng, ngày anh chính thức rời xa em, rời xa hết thảy những kỷ niệm, những yêu thương của anh và em.
Em không biết liệu rằng mình sẽ phải cố gắng như thế nào, phải gồng mình ra sao để chịu đựng những tháng ngày tiếp theo này.
Đúng là không có cuộc chia ly nào không buồn, không có cuộc chia ly nào là trọn vẹn và thoả mãn cả. Khoảnh khắc em quay đi… cảm giác tiếc nuối, hụt hẫng, xa lạ không tên.
Anh hỏi em có ân hận vì yêu anh không?
Anh bảo anh không nghĩ em lại yêu anh nhiều thế này.
Anh bảo anh cũng không muốn rời xa em…
Nhưng cuối cùng anh vẫn bước đi, anh bảo anh đã lựa chọn rồi thì sẽ không thay đổi.
Anh bảo em đừng khóc nhè nữa…
Nhưng mà… Nghĩ tới những ngày tháng em một mình, không còn anh bên cạnh, không còn ai ôm em khi lạnh, không còn ai ôm chặt lúc em nức nở, không còn ai đưa em đi khắp phố phường… làm sao em chịu đựng nổi đây?! Em không mạnh mẽ nổi những lúc như thế thì biết làm sao…
Cổ họng em cứ thế nghẹn… đau lắm… nước mắt thì cứ thế chảy… chỉ ước thời gian có thể xoay vòng như cái boomerang thì tốt bao nhiêu…
Anh nói đúng, là em đã đẩy anh đi, là em đã lựa chọn sống cho gia đình, là em đã sợ gia đình em sẽ gây cho anh nhìu tổn thương, em yếu đuối hơn vẻ bề ngoài nhiều đúng không anh?
Em đã từng hối hận, vì đã mở lòng, vì đã để anh bước chân vào, vì đã sống không thật với tình cảm của mình, và cả không giữ anh lại.
Cảm giác đếm từng ngày trước lúc xa nhau, thời gian bên nhau vui vẻ thì ngược lại quỹ thời gian còn lại chẳng khác gì chiếc đồng hồ đếm ngược time-out chực chờ. Em đã cố tạo nhiều kỷ niệm với anh. Để khoảng thời gian sau này, khi bản thân không chịu đựng nổi, em vẫn có cái để ngắm nghía, nâng niu, trân trọng và cứ để mặc cho cảm xúc tự trôi.
Khoảng thời gian đó, em đã cố gắng vui vẻ, đùa giỡn trước mặt anh. Chỉ là có đôi lúc không kiềm chế nổi, vô thức nước mắt vẫn rơi. Ít ra cảm xúc của em nó vẫn còn sống thật hơn em nhiều.
Anh nói anh không buồn, vì anh đã quá quen với những chia ly như thế này. Em cũng đã có không ít lần chia ly, nhưng chính vì thế em lại càng ghét nó hơn. Nhưng lần này thì có lẽ anh đúng, em cần học cách buồn một mình, mệt một mình, đau một mình, mọi thứ đều chỉ có một mình.
Em thực sự quá sợ hãi rồi, sẽ chẳng dám để bất kỳ yêu thương nào len lỏi vào tim nữa. Cũng chẳng muốn bất kỳ ai bước đến bên cạnh em nữa.
Có những sự thật, có những yêu thương, biết rõ là phải buông tay, nhưng vẫn không cam tâm xa lìa. Nhưng cuối cùng vẫn phải chấp nhận.
Vậy ra, đến cuối cùng em vẫn phải học cách chấp nhận, chấp nhận những kỷ niệm đã có, suy cho cùng chỉ là ảo ảnh, là những cái đã cũ, những cái đã không còn thuộc về hiện tại, không cả thuộc về em.
Em không kiên cường, em không cao thượng để mà cầu chúc anh hạnh phúc bên người con gái khác. Chỉ hi vọng anh có thể sống an yên, có thể sống cho chính cuộc đời của anh, chứ không phải vì bất kỳ ai, hay vì bất kỳ điều gì.
Đời người ai cũng chỉ sống đúng một lần, để yêu thương và để sống đúng với chính mình. Đừng như em, mà hãy sống đúng với cách anh đã từng khuyên em, nhé!
Khoảng thời gian bên anh, tuy ngắn ngủi, nhưng rất nhiều cảm xúc, rất nhiều điều em cảm nhận được, rất nhiều điều mới mẻ em học được. Và đúng là chỉ có bên cạnh anh em mới có những xúc cảm đó. Vậy nên em sẽ không ân hận vì đã yêu anh nhiều như thế. Cảm ơn anh!
Tha thứ một lần để lại bắt đầu Yêu!
Ai đó đã từng nói rằng: “Những câu chuyện cuộc đời trôi qua rất chậm, hoặc nhanh. Dù thế nào cũng nên ghi chép lại để sau này còn có thứ mà hồi tưởng”. Các bạn thính giả thân mến, bạn còn giữ thói quen ghi chép lại nhật ký của mình trong một cuốn sổ tay, hay trên blog hoặc như bây giờ là facebook. Nhưng bạn có thấy rằng chúng ta ngày càng lười viết nhật ký, chúng ta chỉ mải mê lưu lại những hình ảnh selfie trên Facebook mà những entry, những dòng cảm xúc ngày một ngắn lại và thưa dần, ít đi. Có nhiều lý do biện minh cho vấn đề này, nhưng Lời Của Gió thật sự thích đọc những bài viết trên blog. Và các bạn cũng có thể thấy những tâm sự, chia sẻ trên Lời Của Gió ngoài trong những cuốn sách thì hầu hết cũng là từ những blog cá nhân hoặc trên các forum diễn đàn. Vì vậy, trong chương trình hôm nay, Lời Của Gió sẽ gửi tới các bạn những bài viết từ blog của một người bạn lâu năm của Lời Của Gió , người cũng đã từng có những bài viết được Lời Của Gió đọc trong chương trình. Đó chính là Hoàng Yến Anh.
Điều thú vị là những bài viết mà các bạn sắp nghe sau đây đã được Lời Của Gió thu âm cách đây 6 năm rồi. Đó là thời điểm vào tháng 1 năm 2012 Lời Của Gió có nhận được email của Hoàng Yến Anh như thế này:
Gửi Lời Của Gió ,
Thời gian qua mình nhận được rất, rất nhiều email của độc giả có hỏi mình rằng có khi nào mình có ý định tổng hợp các bài viết trên Chơi Blog và trên Website của mình để in thành một tập tản văn không. Thật sự thì trước đây mình không nghĩ đến điều này vì mình viết trước hết là để trải lòng và sau mới là chia sẻ, nhưng khi nhận được những ý kiến từ độc giả… tự nhiên mình muốn xây dựng một ý tưởng là sẽ chuyển thể các bài viết của mình dưới dạng Audio.
Đây mới chỉ là ý tưởng của mình, thực sự thì mình cũng đang rất đắn đo về tính khả thi của việc này vì ngoài việc “biết viết một chút” ra mình không có kinh nghiệm và cũng không hiểu biết nhiều lắm trong việc này. Lời Của Gió có thể tư vấn và góp ý cho mình một chút cũng như cho mình biết suy nghĩ của bạn về dự định này được không?
Thân mến,
Hoàng Yến Anh
Sau khi nhận được email của Hoàng Yến Anh, Gió đã đồng ý ngay và bắt đầu thu âm ngay sau đó cho một dự án của HYA. Và rồi, những file ghi âm này đã nằm yên trong máy tính suốt một thời gian dài, để tới hôm nay mới chính thức đến với các bạn thính giả của Lời Của Gió. 6 năm qua, Lời Của Gió đã có nhiều thay đổi và Hoàng Yến Anh cũng đã có nhiều thay đổi, trong đó có cả những sóng gió và cả những hạnh phúc bất ngờ đến với Hoàng Yến Anh. Yến Anh ơi, không biết lúc này khi nghe lại Lời của Gió đọc những dòng tâm sự của chính bạn đã viết cách đây 6 năm cảm xúc của ban chắc bất ngờ lắm phải không? Bạn thân mến, thời gian có thể trôi qua nhưng những cảm xúc cũ vẫn còn đây, dù lúc này ta có thể thay đổi, nhưng sẽ có những thứ không thể đổi thay trong ta. Lời Của Gió vẫn thấy nụ cười lạc quan yêu đời ấy trên gương mặt bạn như những dòng chia sẻ của bạn qua những bài viết trên blog.
Và các bạn thính giả thân mến, những gì các bạn sẽ lắng nghe sau đây, đơn giản chỉ là tâm sự của một cô gái ghi lại những cảm xúc buồn vui của mình trong cuộc sống mà thôi và xem đó như là một cách để tạ ơn cuộc đời, tạ ơn những con người đang sống ở bên tôi. Lời Của Gió hy vọng rằng nó sẽ mang đến cho các bạn những lời sẻ chia ý nghĩa trong cuộc sống. Vì vậy, hãy lắng nghe và cảm nhận và hãy chia sẻ cảm xúc cảu bạn về cho chương trình theo địa chỉ [email protected] hoặc comment trên địa chỉ facebook https://www.facebook.com/loicuagioradio
Yêu lần nữa
Thực ra, điều đáng buồn và tiếc nhất, đôi khi không phải Người yêu, mà chính là Tình yêu. Ta có thể yêu rồi không yêu ai đó nữa. Một người yêu có thể là người quan trọng nhất, và rồi ngày nào đó, là người bạn cũng không. Nhưng Tình yêu thì còn lại. Nó có thể ngủ yên vĩnh viễn, mà cũng có thể tỉnh thức một lúc nào đó. Tình yêu mãi mãi vẫn là Tình yêu đó, là Tình yêu mà ta đã tha thiết, say đắm, và cả đớn đau. Không thể nói là không gì cả cho một Tình yêu, dù đã xa xôi và mờ ảo vô cùng đi nữa. Chính vì thế mà người ta dẫu không còn yêu nhưng vẫn cứ giữ mãi một lòng nhớ nhung. Giữ mãi một Tình yêu đã không còn có thực.
Đến nơi mình là số 0!
Tôi không muốn bản thân bị thiêu đốt rồi nhanh chóng lụi tàn.
Chúng ta trẻ dại nên không thể thấy được những vân gỗ bên trong thân cây già.
Đôi mắt ta bị những vầng sáng chói chang làm cho mù loà…
Những người trưởng thành buồn bã luôn chỉ biết lùi lại phía sau.
Điều kỳ diệu
“Giữa vùng sỏi đá khô cằn, cây hoa dại vẫn mọc lên và nở những chùm hoa thật đẹp.” Điều này khiến bạn nghĩ gì? Một thiên nhiên sinh tồn khắc nghiệt, một loài cây mạnh mẽ, kiên cường hay một sức sống khiến người ta phải thốt lên rằng “thật kỳ diệu”. Cuộc sống là thế, muôn màu muôn vẻ, muôn hình vạn trạng, hạnh phúc xen lẫn khổ đau. Và con người luôn trong tư thế sẵn sàng trên hành trình khám phá cuộc sống. Như Paustovsky đã nhận định: “Dù người ta có nói với bạn điều gì đi nữa, hãy luôn tin rằng cuộc sống là điều kỳ diệu và đẹp đẽ.”
Nhạc nền:
July – Some Where
Lagrima – (Teardrop) – Tarrega – Michael Chapdelaine
Edvard Grieg – Morning Mood – played by Gerard Willems
Over the RainbowSimple Gifts (PianoCello Cover) – The Piano Guys