“Đã có lúc, tớ tự hỏi, đến bao giờ tớ mới tìm được một người có thể hiểu tớ và thương yêu tớ thực sự.
Đó là người có thể cười cùng tớ khi tớ vui, khóc cùng tớ khi tớ buồn, nâng đỡ tớ khi tớ vấp ngã, lắng nghe khi tớ nói, cảm thông khi tớ phạm lỗi…
Từng ngày lớn lên, tớ nhận ra những điều đó gộp chung trong một con người mà tớ tìm kiếm là không thể, bởi đôi khi chính tớ còn không hiểu nổi bản thân mình.
Một ngày, quá mỏi mệt, tớ đã dừng lại.
******
Thế rồi, tớ nhận ra sự có mặt của cậu trong cuộc sống của tớ, nhưng…
Lúc tớ khóc…Cậu chẳng bao giờ khóc cùng tớ, không đưa khăn giấy cho tớ lau nước mắt, cũng chẳng hề an ủi tớ. Cậu chỉ ngồi đó, lắng nghe tớ khóc…lâu thật lâu, để đến khi mệt nhoài, tớ dựa vào vai cậu ngủ thiếp đi lúc nào không biết. Bên cạnh tớ, cậu như “lò sưởi ấm áp”, tỏa ra hơi ấm làm khô những giọt nước mắt lăn trên má tớ. Khi đó, tớ biết rằng “một bờ vai” vững chắc chính là thứ mà ngay lúc này tớ cần nhất và tớ đã tìm thấy ở cậu…
Không một lời nói, tớ cảm nhận được hơi ấm từ sự chia sẻ, sự an ủi chân thành trong một bầu không khí lặng im đến lạ kỳ.
******
Khi tớ vấp ngã…Cậu không nâng tớ dậy, cũng không chìa tay cho tớ nắm. Nhưng lặng lẽ, cậu đi tìm cho tớ một con đường tốt hơn, có thể con đường đó cậu không biết sẽ như thế nào, nhưng cậu sẽ đi trước mở đường, cậu như “ngọn đuốc sáng” soi rõ cho tớ tránh được mọi vấp ngã không đáng có. Bởi vì, cậu muốn tớ tự đứng lên trên chính đôi chân của mình, để tớ nhận ra tớ có đủ sức mạnh tiến lên phía trước, để tớ thấy được sai lầm của mình và không bao giờ lặp lại.
Đường còn dài lắm, một bàn tay chìa ra có thể nâng đỡ tớ ngay lúc này, nhưng sau đó, ai ở bên tớ khi trời mưa gió bão hay đêm tối mây đen, chỉ có cậu mà thôi!
******
Khi được gần cậu, tớ hiểu được “ý nghĩa của sự sẻ chia thực sự”…rằng hành động luôn có ý nghĩa hơn biết bao lời nói, rằng lắng nghe không chỉ bằng đôi tai mà bằng cả trái tim, rằng giúp đỡ không chỉ bằng đôi tay mà bằng cả tấm lòng nhân hậu!
Nụ cười hiện trên môi cậu làm sáng cả một khoảng trời quanh tớ… khoảng trời của niềm tin, ước mơ và hy vọng!
Cám ơn cậu! Vì cậu không phải là một ai khác!”
chimcanhcut86 says
Tâm sự hay, giọng đọc hay 🙂
trieuducphu says
Một nửa của mình đang ở đâu ? Đang làm gì ?
ngong_do says
Ta là một, là riêng, là duy nhất! 1=1/2+1/2. Zậy là đủ rồi! Kiếm làm chi cho mệt hén!
sadako_ume123 says
vì cậu k phải là một ai khác
kst says
trùi cái bài nhạc nền mềnh thích nhất @@
bueone says
Người yêu ơi…
Xin anh đừng đi quá vội
Chờ em nhé anh…!
Rồi ta sẽ cùng sánh vai..
oh my love:D
where are you?do u know i’m looking for u for a long time:d
chicken_ttlph says
vì cậu muốn tớ tự đứng trên đôi chân của mình 😡
snowdrop_88 says
buồn cười thật(buồn nhưng vẫn cười^^), mình đã từng tặng người bài hát này vào 1 mùa đông, là quà tặng cho mùa đông, ngày ấy mình lãng mạn thât… bây giờ thì khô khan đến tâm hồn nứt toạc như cánh đồng mùa han… người chắc cũng chẳng còn nghe bài hát này nưa… đã bỏ quên món quà của mình rồi …