Lại một đêm nữa trôi đi trên thành phố Sài Gòn. Em vẫn một mình… lặng lẽ ngắm cơn mưa đi qua… tìm khoảng trời riêng trong những đêm dài vắng lặng. Tìm về ký ức xa xôi để quên đi những tháng ngày khó khăn hiện tại. Em lại nhớ đến anh. Hơi ấm anh mang đến cho trái tim non nớt của em vẫn còn phảng phất đâu đây. Nhưng sao giờ này, em thấy lạnh quá. Em run lên giữa Sài Gòn… Anh đã đến bên cuộc đời em, ngọt ngào và ngập đầy yêu thương với những kỷ niệm gắn với Sài Gòn. Những cơn mưa vội vã làm hai đứa ướt nhòe, em vẫn chạy nhảy tung tăng trong mưa và rồi bật khóc, vì lạnh. Anh bảo em trẻ con quá, lại còn làm nũng với anh, nhưng anh vẫn nhẹ nhàng ôm em vào lòng, tình yêu anh sưởi ấm tâm hồn em.
Đêm nay, Sài Gòn cũng mưa vội vã, em ướt nhòe, khóe mi cay cay, đôi tay run lên vì giá buốt. Nhưng em chỉ có một mình… anh đã ra đi, rời xa khỏi cuộc đời em, tìm về chốn bình yên ở một nơi xa xôi nào đó. Chẳng còn ai nắm lấy đôi tay em tê cóng, chẳng còn ai trao em những cái ôm ấm lòng trong đêm mưa. Thành phố xa hoa chỉ còn mình em đối diện với cái lạnh tê lòng. Em đã mất anh, mất đi điểm tựa yên bình cho trái tim bé nhỏ. Anh ra đi mang theo những kỷ niệm ngọt ngào, mang theo mối tình đầu chân thành em gửi trao về anh. Và mang theo cả những nỗi nhớ không gọi nên lời. Em trơ trọi trên cuộc đời với khoảng trống mang tên anh. Mưa vẫn rơi trên những con đường thân thuộc, gọi bao nhiêu kỷ niệm ngọt ngào ùa về ứ đầy trong tâm hồn em. Cảm giác mất anh khiến em hụt hẫng vô cùng.
Trước lúc ra đi, anh chưa kịp nói với em một lời, chưa kịp trao em cái nhìn ấm áp yêu thương để lòng em đủ dũng khí đối mặt với nỗi cô đơn trên cuộc đời. Tình yêu đầu đi qua, còn lại trong tim em vết thương không thể nào chữa khỏi. Em hiểu rằng chừng nào Sài Gòn còn những cơn mưa bất chợt, chừng nào em còn ướt lạnh vì mưa, em sẽ vẫn còn nhớ anh, còn yêu anh tha thiết, và em tin tình yêu anh dành cho em cũng vẫn vẹn nguyên như thế, vẹn nguyên như Sài Gòn mưa vậy, phải không anh?….
tieunhat287 says
Có ngày xưa không nhỉ?
Mà mưa bay rối bời
Mưa đừng nghiêng thêm nữa
Rồi cũng là… mưa rơi
Chiếc lá dài giọt nhớ
Xanh lên một vết tình
Mưa làm sao không ướt
Những rét run một mình
Cầm cơn mưa ký ức
Ném xuống mùa lãng quên
Nghe chừng như tiếng vỡ
Thốt nỗi buồn thành tên.
Có ngày xưa không nhỉ?
Mà mưa bay cuống cuồng
Những lối về đã cũ
Chảy như một dòng sông…
[Mưa ký ức – Nguyễn Thanh Xuân]
nguyendonthu says
giọng của phát thanh viên xúc động quá,…
kuiml says
Em cũng nhớ Sài Gòn anh à … (:
ech_tam_bot says
…lặng thầm ….Nhớ …..^^!
xumidethuong_td says
“Có ngày xưa không nhỉ?
Mà mưa bay rối bời”
taduc says
mưa sài gòn …………………………………………….?khiến tôi nhớ ……….. nhiều hơn