“Hôn… ngỡ là khoảnh khắc ngọt nhất của tình yêu! Hôn… ngỡ là khi hạnh phúc trong ta thăng hoa mãnh liệt
Vậy sao nước mắt khi hôn lại luôn mặn chát đến vậy? Anh biết không?
Vì khi ấy, ta đã yêu.
Như chợt nhận ra. Như bất ngờ nhận thấy. Nhưng vốn dĩ đã thật sâu sắc. Chỉ là cả anh và cả em đều không dám đối mắt.
Nước mắt mặn đang tràn vào những vết xước âm ỉ trong tim để chúng lại bưng mủ, rỉ máu và nứt toác trong những nỗi đau quá khứ chưa kịp lành”
Câu chuyện là đan xen của những mối tình đẹp như mơ, qua đi rồi còn lại là nỗi đau mãi chẳng lành, là những cuộc gặp gỡ đầy nhân duyên nhưng cũng đầy nước mắt của những trái tim xướt xát sau những va đập với cuộc đời:
Là Linh, cô gái với những vệt xước dài vẫn ủ ấp trong tim. Mối tình đầu trong trẻo như hương Hà Nội những sớm mai. Cô gái ấy đã yêu để rồi mất mát ở chính nơi bình yên nhất, chính giây phút hạnh phúc nhất. Mọi yêu thương tan đi trong chốc lát giãy giụi, quằn quại và ám ảnh mãi không thôi.
Gặp Vũ, chàng trai có gương mặt, đôi mắt, nụ cười thật giống anh. Để lần đầu tiên gặp cô đã lẽo đẽo đi theo anh.. Tim Linh bừng dậy, gào thét … Yêu thương có thật hay chỉ là ảo ảnh? Chàng trai trước mắt, Linh yêu hay đang mộng mị trong một cuộc tình thay thế đầy lầm tưởng,
Là Vũ. Lạnh lùng bất cần và tuyên chiến với tình yêu, Vũ làm tổn thương biết bao cô gái, tàn nhẫn dẫm chân lên thứ gọi là tình yêu ở trên đời… Nhưng ẩn trong vẻ bề ngoài ấy là trái tim nham nhở, quặn đắng nỗi đau, là sự kết tội với thứ tình yêu thực sự mà ba anh tôn thờ,…
Gặp Linh, Vũ bắt gặp những cơn gió dịu mát. Để rồi bất giác muốn bảo vệ cô, muốn che chở, không rõ lí do… Thứ tình yêu này Vũ có nên học cách tin? Và làm sao đây khi đã ngỡ có thể tin một ai đó ở trên đời những hiểu lầm lại đẩy họ ra thật xa? Làm sao đây khi những nỗi đau quá khứ cứ xát muối vào tim anh, cứ buộc anh buông mình khỏi cô?
Những vết xước chạm vào nhau, vừa vặn, lành lặn hay thêm chằng chéo, buốt lạnh…
Tình yêu có đủ kì diệu để xoa dịu những vết xước và làm hồi sinh những tâm hồn đã mất mát quá nhiều trong tình yêu?
Và những sự thật khốc liệt phía sau, quá khứ cứ mãi ám ảnh, tình yêu không trọn vẹn. Đâu mới là giới hạn?
Để khi họ hôn nhau nước mắt đừng rơi nữa… Mặn lắm!
Giọng viết sắc lạnh nhưng tinh tế bám đuổi, chạm cứa và miêu tả đến tận cùng hết thảy những nỗi đau, những vết xước bên trong. Tác giả viết bằng những trải nghiệm của chính mình, một người trẻ 20, sống mãnh liệt và yêu đầy mạnh mẽ. Đọc “Những vết xước màu rêu”, ấn tượng không chỉ cái tên truyện mà còn bởi nhìn thấy và nhận ra một phần “cái tôi của bản thân” trong lãnh địa tình yêu!
tran quang says
giọng đọc ngọt ngào quá .nhạc nền hay quá , đi vào lòng ng quá , cho em cái tên phần nhạc nền nhé , tên bản nhạc không lời đó là gì đấy ạ , email : [email protected]