• Skip to primary navigation
  • Skip to main content
  • Skip to primary sidebar
Theoyeucau

Theoyeucau

Ngôi nhà nhỏ cho những ước mớ lớn...

  • Kho chương trình
  • Giới thiệu
  • Cộng tác
  • Liên hệ
You are here: Home / Episode / Kết nối yêu thương / Những thư viện đang bay về trời

Những thư viện đang bay về trời

Ngay khi đã là sinh viên rồi, tôi vẫn thường xuyên thủ thỉ cùng bà ngoại. Bà giúp tôi hiểu biết, bà cho tôi nhiều an ủi. Tôi nhớ cái lần chàng trai 20 tuổi khóc vì tuyệt vọng, bà nói: “Yên tâm, cháu sẽ có đủ”. “Làm sao bà có thể biết được?”. Bà cười móm mém: “Bà biết chứ, bà nhìn hạt giống người ta gieo, bà biết sẽ mọc lên cây gì”.

Ai cũng có những bà nội, bà ngoại như thế. Những bà nội, bà ngoại đầy thông tuệ, tích lũy những cảm nhận qua cả đời người cay đắng, ngọt bùi. Nôbita rất nhớ bà ngoại của cậu. Người bà rất thương cậu, chỗ dựa và là niềm an ủi của chú bé yếu ớt, hậu đậu. Thấy lại món quà thơ ấu bà tặng năm nào, chú bé nghẹn ngào rơi nước mắt. Đó là một con lật đật. Bà tặng cậu với lời chúc cháu của bà sẽ không khóc khi ngã và dù ngã kiểu gì thì cũng có thể tự mình đứng lên được. Ca sỹ Hồng Nhung răng khểnh cũng có một người bà. Người đã bù đắp cho cô trong những lúc vui buồn, thành công và thất bại. Khi Nhung buồn vì những mất mát, bà an ủi cô: “Không sao đâu con, trời không cho không ai cái gì bao giờ. Mất cái này thì được cái kia con ạ.”

Nuôi con, rồi nuôi cháu. Đôi khi bà của chúng ta to lớn hơn ta tưởng. Bà là bà ta, là mẹ ta, là thầy ta và hơn thế nữa. Bà ngoại của nhà thơ – nhạc sỹ Nguyễn Vĩnh Tiến là vậy. Một mình bà đội cả trời nắng to. An nhiên tự tại đối diện với cuộc sống khó nhọc mà hồn hậu, yêu thương. Cười cười một chuỗi trời thử bụng ta/ Có mùa thóc lép lợp trên mái nhà/ Có mùa hoa cà tự nhiên tím tái…

Người phương Tây nói rằng mỗi người già là một thư viện. Khi người già mất đi, cái thư viện biến mất. Tôi vẫn còn một cái thư viện – mẹ tôi ở quê nhà, cách gần một nửa chiều dài non nước. Tôi vẫn thường xuyên “tra cứu” mỗi lần gặp trúc trắc trên đường đời. Những lúc buồn nhất tôi chỉ cần về ôm cái thư viện vài giây là lòng lại được an ủi, thảnh thơi. Tôi vẫn thường xuyên lo sợ về một ngày cái “thư viện” ấy không còn nữa, để lại một khoảng trống không gì bù đắp nổi, như cảm giác của tôi mỗi lần tôi về lại quê nhà thắp hương cho bà ngoại, giữa bạt ngàn hoang mộ.

Nếu em đang được sống với ông bà, em nhớ là em đang rất giàu có đấy nhé. Những cái thư viện rất đặc biệt có thể cho em cả sự thông tuệ, tâm hồn và tình yêu thương. Nhưng tin buồn là cuộc sống vô thường, những “thư viện” mang ánh nắng cuối ngày không còn dài lâu. Bà ngoại của Nôbita đã về trời. Bà ngoại của tôi cũng như đám mây trắng bay về bên kia núi. Bà của Hồng Nhung không biết có còn? Bà ngoại của Vĩnh Tiến cũng chỉ còn trong nỗi nhớ. Nhớ bà tôi một trăm năm rồi ngọn cỏ hóa mây trời. Hàng triệu thư viện quý giá như vậy đang bay về trời. Vậy thì em hãy “đọc” đi, “đọc” nhanh nhanh lên nhé! Nào, lao vào lòng “thư viện” đi nào!

Reader Interactions

Comments

  1. quyank_0812 says

    28 Tháng Sáu, 2010 at 12:11 chiều

    Em chả có may mắn dc sống với ông bà nhiều:( Ông ngoại mất sớm, ông bà nội thì gần 10 năm mới dc gặp 1 lần:( Chỉ có bà ngoại nuôi em từ nhỏ:)
    Nhớ bà ngoại quá, bà ngoại nấu j cũng ngon hơn mẹ nấu, từ món đơn giản như luộc rau muống đến bún bò Huê…

  2. gio... says

    29 Tháng Sáu, 2010 at 4:00 sáng

    Từ bé đến lớn mình chỉ ở với bà ngoại nếu tính ra cũng chỉ khoảng 1 tháng… ngày biết tin bà mất mình không về được… mình không buồn… không khóc… mà lại là 1 cảm giác bình yên: vì bà ra đi rất nhẹ nhàng bằng 1 câu: tao chết đây… Mình đã nghe mẹ kể lại như vậy.
    Cuộc sống là vậy, ai rồi cũng đến lúc phải lìa đời, và mình lại cảm thấy bình yên vì sự ra đi của bà thật là thanh thản
    Cuộc sống hiện đại khiến cho những người cháu và ông bà thật khó gần.

  3. chap says

    29 Tháng Sáu, 2010 at 4:40 sáng

    chưa từng được sống với ông bà 1 lúc nào 🙂 ông bà mình đều đã mất trước khi mình ra đời
    nhiều khi nhìn các bạn có ông bà cũng ghen tị và tủi thân lắm 🙂

  4. myfamily_shb says

    29 Tháng Sáu, 2010 at 7:42 sáng

    nghe ca khúc này làm mình lại nhớ bà ngoai.hơn 100 ngày kể từ hôm bà mất thật là nhanh,cuộc đời bà thật khổ mặc dù mình không được ở cùng bà nhiều nhưng mẹ thường xuyên kể về bà một người đã hi sinh rất nhiều cho con cháu .mãi nhớ bà

Trả lời Hủy

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Primary Sidebar

Đăng nhập

Please log into the site.

theoyeucau

Nhắc lại để mà ghi nhớ…

  • Kết nối yêu thương
    Tình yêu là giữa một biển người, ta vẫn tìm thấy nhau
  • Kết nối yêu thương
    Cosbj
  • Green Radio Show
    Nhà chữa cháy của thiên nhiên
  • Kết nối yêu thương
    Anh là vốn liếng để yêu
  • FRESH
    Hot List Review
  • Quick Snow Show
    Đi một mình
  • Kết nối yêu thương
    Nguyên lý Pareto của trái tim
  • 14 Tháng Mười, 2010
    Chị, bé con và mèo con
  • 25 Tháng Mười Hai, 2013
    Con chỉ muốn một lần
  • 23 Tháng Bảy, 2012
    Này bóng nắng
  • 7 Tháng Bảy, 2013
    Sức mạnh của sự tha thứ
  • 8 Tháng Sáu, 2010
    Vì ngọn hải đăng vẫn ở đó
  • 30 Tháng Ba, 2011
    Gửi tháng ba
  • 29 Tháng Một, 2013
    Em sẽ lại yêu anh
  • 18 Tháng Mười Một, 2010
    Lời chúc cho chàng trai ba mươi
  • 23 Tháng Chín, 2012
    Cà phê đắng
  • 9 Tháng Mười Một, 2010
    Mùa thu tình yêu
  • Lời của Gió
    Có những sự thật, có những yêu thương, biết rõ là phải buông tay, nhưng vẫn không cam tâm xa lìa.
  • Lời của Gió
    Xét cho cùng tình yêu chẳng thể tính toán
  • Lời của Gió
    Điều đáng chán nhất trong tình yêu
  • Lời của Gió
    Chúng ta nói gì khi nói chuyện tình yêu?
  • Lời của Gió
    Yêu lần nữa
  • Lời của Gió
    Tình đơn phương
  • Lời của Gió
    Hạn sử dụng… tình yêu./
  • Cảm xúc cuộc sống
    Hoa chen người đi
  • Lời của Gió
    Tha thứ một lần để lại bắt đầu Yêu!
  • Lời của Gió
    Anh ơi… anh ở lại

Chương trình

Be one Blue night Chuyện nhỏ Chân dung âm nhạc Cảm xúc cuộc sống Cầu thủy tinh FRESH Giai điệu thời gian Green Radio Show Kết nối yêu thương Love full Lời của Gió Quick Snow Show Sách khuya Sách và Tôi Tôi Trong Tôi Vườn thơ Đọc sách thế kỷ 21

Thông tin

  • Cùng mơ về Ngôi Nhà Nhỏ và những…
  • Bông hồng thủy tinh
  • Tình yêu
  • Khoảnh khắc giao mùa
  • Tạm biệt

© 2003–2021 Nội dung được xây dựng bởi các thành viên của website.
Hệ thống được phát triển bởi MrHói dựa trên nền tảng Wordpress.
Website có sử dụng hình ảnh trên hệ thống Pexels
Mọi thắc mắc khác xin vui lòng liên hệ với chúng tôi để được hỗ trợ.