1.Thời sự sách số 372.Tủ sách TYC - Hạ Mạch 86 độ3.Mưa gió thoáng qua tôi yêu em
Tác giả: Tình Không Lam Hề, Vanvietbooks phát hành.
Mưa gió thoáng qua tôi yêu em, mưa ngừng mấy độ tôi là chính mình.
Nhưng, quên em, tôi đánh mất chính mình...
Hai câu thơ có vẻ trúc trắc, khó hiểu nhưng lại diễn tả một cách chính xác nhất tâm tư, tình cảm của Châu Tử Hoành trong "Mưa gió thoáng qua, tôi yêu em" của
Anh - Châu Tử Hoành, một tổng giám đốc đào hoa, tướng mạo, tài năng hơn người. Cô - Thư Quân, một cái tên ngắn gọn, đơn giản giống như tính cách của cô vậy. Dù là một minh tinh mới nổi, được người trong giới trọng tài, kẻ ngoài ngưỡng mộ nhưng cô vẫn giữ cho mình một cuộc sống bình dị, tránh mọi lời thị phi.
Trái tim anh giống như viên kim cương được giấu sâu trong con búp bê Nga, cần phải mở từng lớp, từng lớp, mới nhìn thấy được ánh sáng mỹ lệ của kim cương. Trái tim cô mang nỗi đau của mối tình đầu chưa bắt đầu đã bị tan vỡ không lời giải thích. Cả hai gặp nhau ở mảnh đất đẹp huyền thoại Lệ Giang như duyên phận đã định.
Châu Tử Hoành và Thư Quân đến với nhau giống như con người muốn tìm được hơi ấm trong những ngày mưa gió lạnh lẽo. "Cô là người tình của anh nhưng chẳng phải là duy nhất, anh là đối tượng thư giãn, giải sầu của cô nhưng cô tuyệt đối không yêu anh". Họ là diễn viên đang thầm diễn vai của mình trong vở kịch cuộc đời. Đến với nhau không vì tình yêu, không vụ lợi, một thỏa thuận ngầm cho mối quan hệ đôi khi không thể cưỡng lại được. Một Thư Quân cứng rắn phải nhún nhường trước vẻ lạnh lùng, đôi khi thô bạo của Châu Tử Hoành nhưng một Châu Tử Hoành kiêu hãnh nhiều lúc lại khuất phục trước vẻ nũng nịu, đẹp dịu dàng của Thư Quân. Họ như loài tầm gửi, phải sống dựa vào nhau, lâu rồi thành quen.
Có lẽ mối quan hệ của họ sẽ cứ mãi "nhùng nhằng" không tiến cũng chẳng lui nếu người cũ không trở về, quá khứ không chen ngang. Cứ tưởng rằng mọi sự sẽ kết thúc dễ dàng không khiến ai đau khổ nhưng không biết từ lúc nào, sự trắc trở giữa họ đã biến thành một chữ "yêu" khó lý giải.
Tình yêu của họ có lẽ là sự gửi gắm chân thành của người đã khuất. Họ sẽ viết tiếp câu chuyện tình yêu đầy đau khổ của người anh trai Thư Thiên và cô em gái Tiểu Mạn. Thư Quân sẽ là sự bù đắp cho Châu Tử Hoành vì những đau khổ, hụt hẫng khi Tiểu Mạn mất đi, còn Châu Tử Hoành sẽ là bờ vai vững trắc thay Thư Thiên chăm sóc, yêu thương Thư Quân.
Bắt đầu vì muốn thư giãn giải sầu, tiếp tục vì thói quen nhưng cuối cùng chia tay và trở về lại là vì yêu. Tình yêu của họ không quá nhiều biến cố thăng trầm nhưng cũng mang đầy đủ yêu - ghen - hận - ghét, không ồn ào, giông bão nhưng đủ sâu để nắm tay nhau đi suốt cuộc đời.
Câu chuyện kết thúc không bất ngờ nhưng lôi cuốn đến dòng cuối cùng. Một dư vị ngọt ngào, sâu lắng vẫn "vít" mãi tâm tư bạn khi gấp sách lại. Có lẽ người ta nói đúng, khi gấp sách lại mới là lúc bạn bắt đầu đọc sách
4.Bảng xếp hạng sách của Tôi: Huyền TrangMưa gió thoáng qua tôi yêu em, mưa ngừng mấy độ tôi là chính mình.
Nhưng, quên em, tôi đánh mất chính mình...
Hai câu thơ có vẻ trúc trắc, khó hiểu nhưng lại diễn tả một cách chính xác nhất tâm tư, tình cảm của Châu Tử Hoành trong "Mưa gió thoáng qua, tôi yêu em" của
Anh - Châu Tử Hoành, một tổng giám đốc đào hoa, tướng mạo, tài năng hơn người. Cô - Thư Quân, một cái tên ngắn gọn, đơn giản giống như tính cách của cô vậy. Dù là một minh tinh mới nổi, được người trong giới trọng tài, kẻ ngoài ngưỡng mộ nhưng cô vẫn giữ cho mình một cuộc sống bình dị, tránh mọi lời thị phi.
Trái tim anh giống như viên kim cương được giấu sâu trong con búp bê Nga, cần phải mở từng lớp, từng lớp, mới nhìn thấy được ánh sáng mỹ lệ của kim cương. Trái tim cô mang nỗi đau của mối tình đầu chưa bắt đầu đã bị tan vỡ không lời giải thích. Cả hai gặp nhau ở mảnh đất đẹp huyền thoại Lệ Giang như duyên phận đã định.
Châu Tử Hoành và Thư Quân đến với nhau giống như con người muốn tìm được hơi ấm trong những ngày mưa gió lạnh lẽo. "Cô là người tình của anh nhưng chẳng phải là duy nhất, anh là đối tượng thư giãn, giải sầu của cô nhưng cô tuyệt đối không yêu anh". Họ là diễn viên đang thầm diễn vai của mình trong vở kịch cuộc đời. Đến với nhau không vì tình yêu, không vụ lợi, một thỏa thuận ngầm cho mối quan hệ đôi khi không thể cưỡng lại được. Một Thư Quân cứng rắn phải nhún nhường trước vẻ lạnh lùng, đôi khi thô bạo của Châu Tử Hoành nhưng một Châu Tử Hoành kiêu hãnh nhiều lúc lại khuất phục trước vẻ nũng nịu, đẹp dịu dàng của Thư Quân. Họ như loài tầm gửi, phải sống dựa vào nhau, lâu rồi thành quen.
Có lẽ mối quan hệ của họ sẽ cứ mãi "nhùng nhằng" không tiến cũng chẳng lui nếu người cũ không trở về, quá khứ không chen ngang. Cứ tưởng rằng mọi sự sẽ kết thúc dễ dàng không khiến ai đau khổ nhưng không biết từ lúc nào, sự trắc trở giữa họ đã biến thành một chữ "yêu" khó lý giải.
Tình yêu của họ có lẽ là sự gửi gắm chân thành của người đã khuất. Họ sẽ viết tiếp câu chuyện tình yêu đầy đau khổ của người anh trai Thư Thiên và cô em gái Tiểu Mạn. Thư Quân sẽ là sự bù đắp cho Châu Tử Hoành vì những đau khổ, hụt hẫng khi Tiểu Mạn mất đi, còn Châu Tử Hoành sẽ là bờ vai vững trắc thay Thư Thiên chăm sóc, yêu thương Thư Quân.
Bắt đầu vì muốn thư giãn giải sầu, tiếp tục vì thói quen nhưng cuối cùng chia tay và trở về lại là vì yêu. Tình yêu của họ không quá nhiều biến cố thăng trầm nhưng cũng mang đầy đủ yêu - ghen - hận - ghét, không ồn ào, giông bão nhưng đủ sâu để nắm tay nhau đi suốt cuộc đời.
Câu chuyện kết thúc không bất ngờ nhưng lôi cuốn đến dòng cuối cùng. Một dư vị ngọt ngào, sâu lắng vẫn "vít" mãi tâm tư bạn khi gấp sách lại. Có lẽ người ta nói đúng, khi gấp sách lại mới là lúc bạn bắt đầu đọc sách
Trả lời