“Có lẽ em đã quên tôi nhưng tôi thì không thể nào quên em được. Hình ảnh của em vẫn còn đọng trong tâm trí tôi. Em đã làm tôi thật sự ấn tượng. Tôi chưa từng biết một cô gái Việt Nam nào cả. Tôi gửi email này tới em cùng với một tấm hình của tôi nữa, để em nhớ ra tôi là ai. Tôi là Raj, người mà em đã phỏng vấn mấy hôm trước. Tôi đã về nhà, dự định ở nhà mấy hôm, sau đó tôi lại qua New Zealand vì tôi đã có một công việc tốt ở đó. Em đừng cười tôi, đừng sợ với bộ ria của tôi nhé, và nếu em không thích, tôi sẽ cạo nó đi”…
thanhlinkin says
giọng của Tiểu Nhật dễ thương ^^ còn Bơ Sữa thì giọng ấm áp 🙂
tieunhat287 says
Giọng đuối quá .. không phải biện minh nhưng cả hai lần thu đều ốm và sốt …:D
gio... says
chị thấy vấn rất dễ thương, chỉ có điều nhạc nền hơi to khiến chị bị xao nhãng khi nghe :X
pi1503 says
truyện này có thật a? thú vị nhi. happy ending. giọng tiểu nhật dễ thương ma.
kst says
@_________________________@!!!
tieunhat287 says
@pi: chuyện có thật đấy, cô vừa trở lại Việt Nam…. 😀
mummiii says
câu chuyện cảm động quá, và hai người thật có duyên chăng???
moon1402 says
Tiểu Nhật đã chắc chắn là có thật mà, tình yêu vẫn cần nhất là “duyên” đó
thuhuongtiti says
tìm người có bàn tay ấm ^^!thanks Tiểu Nhật và Bơ Sữa nha!
tieunhat287 says
Em cũng đang đi tìm người có bàn tay ấm đây ạ, nhưng mà đã bao giờ nắm tay một ai đâu mừ biêt..:D