Có một bầu trời như thế trong trái tim em…
Không phải một trời thu Hà Nội thân thuộc
Là bầu trời cách nơi em đang đứng cả ngàn cây số…
Bầu trời trong xanh, cao vời vợi và đám mây trắng bồng bềnh.
Bầu trời lấp lánh kỉ niệm. Bầu trời có anh.
Em gặp anh tại một thành phố xa lạ. Em nhớ anh cũng tại nơi ấy, nơi mặt trời thả những tia nắng chói chang, nơi gió biển lồng lộng như nỗi nhớ. Em tạm biệt anh cũng tại nơi ấy, nơi điều còn lại trong trái tim em là một bầu trời xanh đến tận cùng. Ta gặp nhau, một lần trong đời, không phải để đi bên nhau mà chỉ để giữ trong nhau một một nỗi nhớ dịu dàng. Để mỗi lần ngắm bức ảnh bầu trời xanh trong kia, giữa đám mây trắng tinh khôi, gương mặt với nụ cười tươi ấy lại hiện lên. Và em thấy tim mình xao động. Và em đã ước, rằng chỉ một lần nữa thôi lại được đứng dưới bầu trời xanh, nói với anh về một bí mật.
Có một bầu trời hiền hòa như thế trong trái tim em…
Nơi ánh mắt chạm ánh mắt, ngỡ ngàng như một sớm đầu thu. Nơi tháng 8 tặng cho em một kỉ niệm để ghi nhớ suốt đời. Nơi phố biển đưa em đến với giấc mơ bầu trời xanh thẳm. Nơi anh đứng đó, mỉm cười khe khẽ và thầm thì với em những niềm vui nho nhỏ.
Nếu có một ngày, dưới bầu trời vời vợi kia, em trở về…
Liệu có bao giờ, ta dừng lại bên nhau, kể nhau nghe về những điều chưa từng hay biết. Liệu có bao giờ, anh nắm tay em, một lần thật chặt, để không cần lẳng lặng giấu giếm một bí mật thổn thức trong tim? Liệu ngày ấy bầu trời có còn xanh? Liệu những cảm xúc giữa chúng ta còn nguyên vẹn?
Em vẫn đi giữa phố phường tấp nập, nghe bản nhạc Dreaming in the blue sky để mơ một giấc mơ chẳng thể đến. Em vẫn khoác chiếc áo len mỏng co ro trong giá rét và lẩm nhẩm nghĩ về nơi xa ấy. Hà Nội những ngày này lạnh tái tê. Ở nơi ấy, bởi mưa bão, có lẽ bầu trời chẳng xanh nữa.
Bởi 1000 cây số là không thể xóa nhòa.
Bởi ta có những thế giới riêng không thể giao nhau.
Bởi đó là cảm xúc trong veo em muốn nâng niu suốt đời
Bởi em muốn nhớ về anh, đẹp và trọn vẹn như bầu trời kia…
Nên bí mật sẽ ngủ ngoan trong trái tim em…
Để mỗi khi bất giác ngắm bức ảnh cũ kỹ…
Em sẽ thấy tim mình rộn ràng những nhịp thật khác
Nhưng sau cùng vẫn là một bầu trời xanh trong, bình yên vĩnh hằng.
Trả lời