• Skip to primary navigation
  • Skip to main content
  • Skip to primary sidebar

Theoyeucau

Ngôi nhà nhỏ cho những ước mớ lớn...

  • Kho chương trình
  • Giới thiệu
  • Cộng tác
  • Liên hệ

Cho con được trở về ôm mẹ yêu thương

23 Tháng Năm, 2012 by La Furin Leave a Comment

Đã lâu lắm rồi, ngày hôm nay tôi mới rời khỏi chiếc máy tính yêu quí của mình để nằm cạnh mẹ trước lúc nửa đêm. Tôi mang theo quyển sách mới mua được và bật đèn sáng choang, đắp chăn thật ấm, tôi tưởng lòng mình thanh thản để đón nhận vài dòng văn tình cảm sướt mướt nhưng quay sang nhìn mẹ, tôi đã phải suy nghĩ nhiều hơn thế…tôi đã bỏ quên bao kí ức từ thời ấu thơ, bỏ quên bao nỗi niềm của người mẹ.

Tôi có phòng riêng, nhưng rất ít khi tôi ngủ ở phòng của mình vì nó quá lạnh lẽo, tôi vẫn thường chui vào chăn với mẹ mỗi khi xong công việc, mẹ vẫn ủ ấm chăn cho tôi trước khi đi ngủ. Thật ra tôi cũng không quá bận rộn đến mức ấy, chỉ là những đoạn chat chít, những statut facebook update thường xuyên luôn níu chân tôi tới tận 2, 3 giờ sáng. Mẹ vẫn thường dặn dò tôi “cố mà ngủ sớm đi con” nhưng tôi chỉ ậm ừ và đưa những lời ấy vào trong quên lãng. Tắt đèn tối om và quờ quạng, không nhiều khi tôi nghe thấy rõ tiếng thở đều đều của mẹ mình như đêm nay.

Nhìn vào gương mặt của mẹ khi ngủ say, giờ đây tôi mới thấy sự mệt mỏi phảng phất trên gương mặt của người mẹ tôi. Không nhiều khi tôi im lặng với đêm đen, thay vì nghe nhạc “xập xình” tôi lại nghe tiếng thở của mẹ một cách mê muội. Chăm chú nhìn vào mái tóc mẹ, mới ngày nào mái tóc ấy đen nhánh mà giờ đây tóc bạc đã trở thành “thân quen”.

Mẹ tôi vốn đơn giản, nhưng tôi vin vào sự đơn giản ấy mà suy nghĩ cái gì cũng giản đơn. Mẹ tôi nói mẹ già rồi, tổ chức sinh nhật làm gì, tức khắc, ngày sinh nhật của mẹ tôi cũng sẽ trôi qua như một ngày bình thường mà thôi. Tôi đã quên mất, tuổi của một con người tính bằng tuổi của trái tim. Tôi vẫn mải mua quà sinh nhật cho bạn bè của mình, mà không nghĩ rằng ở bên cạnh mẹ và cùng ăn một chiếc bánh sẽ ý nghĩa như thế nào…Ngày sinh nhật, ai cũng cần được nhớ và được yêu thương.

Mẹ tôi nói không thích chụp ảnh vì xấu xí lắm rồi, nhưng tôi nhận ra mẹ cũng vẫn xì tin như tôi, giơ tay chữ V và cười tươi hết cỡ. Thật ra, mẹ lúc nào cũng đẹp cả.
Tôi đôi khi mải miết kiếm tìm một bờ vai để tựa vào đó mà khóc, đi tìm một ai đó để ngồi kể lể những chuyện buồn, đi tìm một chốn để tránh xa thực tại, tôi, đôi lúc như thế mà quên mất dù đi đâu mình cũng sẽ trở về “nhà”. “Nhà” có mẹ của tôi.

Vậy mà, trước giờ tôi vẫn mải rong chơi với tuổi xanh của mình mà quên đi bao nhọc nhằn vất vả của người mẹ. Tôi vẫn mải “vật lộn” trong mớ tình cảm hỗn độn, bạn bè, trai gái mà dần quên đi cách thể hiện tình cảm của mình với mẹ. Tôi đón nhận tình cảm của mẹ như một điều “nghiễm nhiên phải có”

Rồi tôi mỗi tháng lại quần quần áo áo mà quên đi mẹ tôi giữ mãi một chiếc áo suốt 5 năm nay. Chỉ vì nó nhuốm màu kỉ niệm, chỉ vì nó vẫn còn vừa với mẹ mà thôi!

Tôi cho rằng mình là đứa nhanh chóng cập nhật thông tin, vẫn mải chạy theo những thứ công nghệ đầy hào nhoáng, và bản thân đã quên mất không hề dạy mẹ cách lên mạng đọc báo thế nào. Rồi lại có lúc ngồi than ầm: “sao mẹ lạc hậu thế”

Và có những ngày tôi về trưa rất muộn, tối thì bụng căng đầy “cà phê cà pháo”, tôi thường quên mất rằng hôm nào mẹ cũng lo chu tất ngày hai bữa cơm cho tôi.

Tôi không còn nhạy cảm được như hồi còn bé, tôi không cảm nhận được nỗi buồn của mẹ giấu sau từng ánh mắt, nỗi lo lắng sau mỗi câu chuyện “ga tăng giá”, “thịt rẻ lại dễ là thịt ôi”. Dường như, lớn lên thì sự nhạy cảm và thấu hiểu của tôi càng thu hẹp lại, tôi trở nên vô tâm hơn với những điều quá đỗi gần mình. Tôi ích kỉ trong sự sung sướng của bản thân như thế, để rồi chợt nhận ra thật xót xa, để tôi có được những thứ ấy, mẹ tôi đã phải đánh đổi những điều gì.

Càng lớn, tôi càng quên mất thưở nhỏ đã vui đùa cùng mẹ thế nào. Khi tôi là đầu tàu, mẹ tôi là toa nhỏ. Khi tôi là cô giáo, mẹ tôi là học sinh. Khi tôi là người bán bánh mì rao đêm ý ới, mẹ là khách sộp của tôi, sẵn sàng mua cả sọt bánh dù chẳng ăn hết. Và ngày tôi đi học, tôi là học sinh ở trường, mẹ lại là cô giáo, dù gặp những bài mẹ chẳng thể hiểu nổi, mẹ vẫn cặm cụi xem sách cả đêm để sáng ra giúp tôi làm bài nhanh chóng. Càng lớn, tôi càng quên mất thói quen thưở nhỏ, đi đâu cũng mang thêm phần về cho mẹ, mẹ sẽ luôn được một nửa số kẹo của tôi (mặc dù tôi biết sau đó mẹ sẽ cho lại). Lớn lên, tôi quên mất thói quen lao vào ôm mẹ mỗi khi “mẹ về chợ”. Lớn lên, tôi quên mất nói yêu mẹ và thơm lên má mẹ thật kêu thế nào. Lớn lên, tôi quên những lời “con xin” rất đỗi thân thương. Và giờ đây, khi nhìn mẹ trong giấc ngủ mệt, tôi mới giật mình, càng lớn, mình càng tệ. “Có chăng mình đã lớn, đã là một người con ngoan?”

Reader Interactions

Trả lời Hủy

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Primary Sidebar

Đăng nhập

Please log into the site.

theoyeucau

Nhắc lại để mà ghi nhớ…

  • Lời của Gió
    Tình yêu và Thuốc lá
  • Kết nối yêu thương
    Và ta sẽ buông tay
  • Kết nối yêu thương
    Ve gọi ban mai
  • Kết nối yêu thương
    Mặt trời bé con
  • Cầu thủy tinh
    Tuần 31.5 – 5.6 – Tuổi thơ ơi…
  • Kết nối yêu thương
    Cho em, một mùa không đợi chờ
  • Kết nối yêu thương
    Em có thừa một nỗi nhớ anh
  • Vườn thơ
    Em có đợi mùa hè?
  • Vườn thơ
    Tháng 5 – nỗi nhớ và những cơn mưa đầu hạ
  • Vườn thơ
    Có thể một ngày chúng mình sẽ lại yêu
  • 4 Tháng Tư, 2011
    Tại sao em yêu anh?
  • 7 Tháng Ba, 2013
    Đổ màu gì cho tình yêu?
  • 16 Tháng Một, 2013
    Yêu thương ơi hãy quay về
  • 23 Tháng Một, 2015
    Đông ấm nồng
  • 29 Tháng Mười Một, 2012
    Khẽ thôi, để yêu thương chạm vào nhau
  • 21 Tháng Năm, 2011
    Khi người ta không còn trẻ
  • 8 Tháng Ba, 2013
    Hãy luôn dành một góc nhỏ cho kỉ niệm ấy nhé anh!
  • 12 Tháng Chín, 2012
    Mây của trời hãy để gió cuốn đi
  • 23 Tháng Ba, 2012
    Nếu… bỗng một ngày ta chợt yêu
  • 24 Tháng Mười Một, 2010
    Anh nghĩ là anh đã yêu em
  • Lời của Gió
    Hạn sử dụng… tình yêu./
  • Lời của Gió
    Chúng ta nói gì khi nói chuyện tình yêu?
  • Lời của Gió
    Xét cho cùng tình yêu chẳng thể tính toán
  • Lời của Gió
    Tình đơn phương
  • Lời của Gió
    Có những sự thật, có những yêu thương, biết rõ là phải buông tay, nhưng vẫn không cam tâm xa lìa.
  • Cảm xúc cuộc sống
    Hoa chen người đi
  • Lời của Gió
    Người phụ nữ tự tại
  • Lời của Gió
    Anh ơi… anh ở lại
  • Lời của Gió
    Tha thứ một lần để lại bắt đầu Yêu!
  • Lời của Gió
    Điều đáng chán nhất trong tình yêu

Chương trình

Be one Blue night Chuyện nhỏ Chân dung âm nhạc Cảm xúc cuộc sống Cầu thủy tinh FRESH Giai điệu thời gian Green Radio Show Kết nối yêu thương Love full Lời của Gió Quick Snow Show Sách khuya Sách và Tôi Tôi Trong Tôi Vườn thơ Đọc sách thế kỷ 21

Thông tin

  • Cùng mơ về Ngôi Nhà Nhỏ và những…
  • Bông hồng thủy tinh
  • Tình yêu
  • Khoảnh khắc giao mùa
  • Tạm biệt

© 2003–2023 Nội dung được xây dựng bởi các thành viên của website.
Hệ thống được phát triển bởi MrHói dựa trên nền tảng Wordpress.
Website có sử dụng hình ảnh trên hệ thống Pexels
Mọi thắc mắc khác xin vui lòng liên hệ với chúng tôi để được hỗ trợ.