Chúng tôi quen nhau chưa đầy tháng thì có tình cảm với nhau, nhưng rồi yêu nhau cũng chưa trọn 3 tháng thì chia tay. Tôi biết chúng tôi đến với nhau là sai nhưng đủ chân thành với nhau. yêu rồi yêu nhau say đắm trong sáng. Bên anh tôi thấy hạnh phúc và nhỏ bé biết bao, anh cho tôi thấy hương vị của tình yêu nồng cháy. rồi một ngày anh gặp chuyện với cô bạn gái cũ, tôi thấy thương hại cô bé và đứa trẻ chưa kịp ra đời đã bị bố nó hắt hủi và xem như kẻ thù.
Tôi ra sức vun đắp cho hai người trở về bên nhau, để đứa con không bị bỏ rơi cho dù lòng tôi đau thắt lại nhưng vẫn cố tỏ ra không có gì để a được yên vui và thoải mái khi bên tôi. Tôi cũng không ngờ rằng bao nhiêu cố gắng của mình chỉ là hư ảo để rồi nhận được câu nói anh không cần tôi nữa và thêm vào đó là những lời nói hắt hủi: mày biến ra khỏi cuộc đời tao đi, mày phiền quá hay những câu tại mày làm tao mệt mỏi, mày cút đi, mày đừng làm bố mẹ tao buồn….Nhiều hơn thế nữa làm trái tim tôi như thắt lại không cho tôi kịp thở và trong cuộc sống. Những ngày đó tôi chỉ biết lấy công việc để quên đi tất cả. những lúc rảnh việc tôi lại dùng rượu bia để giải quyết vấn đề. tôi đã từng gục ngã, yêu anh như vậy để rồi có kết quả không đáng.
Những ngày không anh tôi thấy cuộc sống như vô nghĩa. Mỗi lần thấy bạn cùng phòng bên người yêu tôi lại có cảm giác buốt lại tê tái con tim. Những lúc hãi với cái bóng tối xung quanh tôi cần anh xiết chặt bàn tay, tôi cô đơn tôi cần anh động viên, những lúc tôi buồn tôi cần bờ vai của anh. Giữa ba người thì thật sự là người tổn thương nhất, đau lắm nhưng chỉ cần anh hạnh phúc tôi chấp nhận tất cả.
Tôi cần một lời khuyên cho cái cảm giác làm sao để quên anh, quên đi người luôn ở trong tim và làm tôi nấc lên vì đau, quên đi nỗi nhớ của con tim.
kimcuc says
🙂 hi vọng trương trinh phát sóng nhiều hơn …
Mai Liên says
Chúng tôi quen nhau chưa đầy tháng thì có tình cảm với nhau, nhưng rồi yêu nhau cũng chưa trọn 3 tháng thì chia tay. Tôi biết chúng tôi đến với nhau là sai nhưng đủ chân thành với nhau. yêu rồi yêu nhau say đắm trong sáng. Bên anh tôi thấy hạnh phúc và nhỏ bé biết bao, anh cho tôi thấy hương vị của tình yêu nồng cháy. rồi một ngày anh gặp chuyện với cô bạn gái cũ, tôi thấy thương hại cô bé và đứa trẻ chưa kịp ra đời đã bị bố nó hắt hủi và xem như kẻ thù.
Tôi ra sức vun đắp cho hai người trở về bên nhau, để đứa con không bị bỏ rơi cho dù lòng tôi đau thắt lại nhưng vẫn cố tỏ ra không có gì để a được yên vui và thoải mái khi bên tôi. Tôi cũng không ngờ rằng bao nhiêu cố gắng của mình chỉ là hư ảo để rồi nhận được câu nói anh không cần tôi nữa và thêm vào đó là những lời nói hắt hủi: mày biến ra khỏi cuộc đời tao đi, mày phiền quá hay những câu tại mày làm tao mệt mỏi, mày cút đi, mày đừng làm bố mẹ tao buồn….Nhiều hơn thế nữa làm trái tim tôi như thắt lại không cho tôi kịp thở và trong cuộc sống. Những ngày đó tôi chỉ biết lấy công việc để quên đi tất cả. những lúc rảnh việc tôi lại dùng rượu bia để giải quyết vấn đề. tôi đã từng gục ngã, yêu anh như vậy để rồi có kết quả không đáng.
Những ngày không anh tôi thấy cuộc sống như vô nghĩa. Mỗi lần thấy bạn cùng phòng bên người yêu tôi lại có cảm giác buốt lại tê tái con tim. Những lúc hãi với cái bóng tối xung quanh tôi cần anh xiết chặt bàn tay, tôi cô đơn tôi cần anh động viên, những lúc tôi buồn tôi cần bờ vai của anh. Giữa ba người thì thật sự là người tổn thương nhất, đau lắm nhưng chỉ cần anh hạnh phúc tôi chấp nhận tất cả.
Tôi cần một lời khuyên cho cái cảm giác làm sao để quên anh, quên đi người luôn ở trong tim và làm tôi nấc lên vì đau, quên đi nỗi nhớ của con tim.