Cậu!
Đã có ai nói với cậu rằng tớ đã thik cậu ngay từ cái nhìn đầu tiên chưa nhỉ. Có lẽ tớ đã là một thằng khờ ngay từ ngày đầu gặp mặt ấy…vì cho đến mãi sau này…tớ vẫn cứ ngu ngơ như thế….dù biết rằng cậu đã mãi đi xa về tận phía chân trời…..
Cậu là đường chân trời phải không nhỉ…tớ cứ mãi tiến về phía cậu thì cậu cũng cứ mãi đi xa…xa lắm….tớ với đôi bàn tay này đến cậu….nhưng cậu cứ như những ngôi sao trên trời…sáng tinh khôi mà lại quá xa xôi….
Trái tim tớ…vì cậu…nên đã chai sạn rồi…..tớ đã trở thành một con người khác….suy tư hơn và sống bằng tâm hồn…lạ phải không cậu…tớ cũng giống như chú sâu nhỏ núp mình trong cái kén…..sợ trái tim mình sẽ lại bị tổn thương…nhưng cậu biết không…chú sâu ấy…không phải đang sợ hãi…mà đang tìm lại chính mình…để rồi một sớm mai nào đó…sẽ hóa thành cánh bướm tự do bay khắp bầu trời…
Cậu ….cuộc sống đôi lúc thật bất công với tớ…thật đó….cậu có bao giờ tự hỏi sao tớ lại hay buồn đến thế?…vì…cậu biết không..tớ mãi là một thằng khờ…..bị người đời gian dối….tớ đã biết rằng….không phải cứ cho đi là sẽ được nhận lại…không phải cứ sống bằng trái tim thì sẽ có được hạnh phúc…
Đôi lúc tớ muốn khóc…nhưng một thằng con trai chẳng thể nào khóc được đâu…tớ chỉ biết sống thầm lặng hơn…biết lắng nghe hơn…trái tim tớ…chai sạn hơn mất rồi.
Đôi lúc…tớ lục tìm trong trí nhớ để tìm thấy ánh mắt của cậu….cái ánh mắt trong veo như giọt sương mai ấy..để cho tớ chút tự tin bước tiếp…..xin lỗi vì đã mãi giam giữ hình bóng của cậu trong tim tớ …vì nếu đánh mất luôn cả cậu…tớ sẽ chẳng còn gì…ngoài trái tim sỏi đá này đâu…
Thời gian đã trôi qua bao lâu rồi nhỉ…có đủ để tớ biết rằng tình cảm của tớ với cậu chỉ là tình cảm của trẻ con…tớ biết….và tớ cũng biết rằng …cậu sẽ mãi là một người bạn tốt…mà bạn thì cũng có thể nói được rằng…tớ thik cậu…phải không ?
Trả lời