• Skip to primary navigation
  • Skip to main content
  • Skip to primary sidebar

Theoyeucau

Ngôi nhà nhỏ cho những ước mớ lớn...

  • Kho chương trình
  • Giới thiệu
  • Cộng tác
  • Liên hệ

Tình yêu người lính

23 Tháng Mười Hai, 2010 by kid_of_rain_1708 Leave a Comment

Thư tình người lính

Yêu bộ đội, dường như đó là một khái niệm quá xa vời trong thời đại hiện nay, nhất là đối với người có tư tưởng hiện đại như tôi và những người cùng lứa với tôi. Thế mà…

Gặp anh lần đầu tiên trong Đại học Thương mại, tôi chưa bao giờ nghĩ con người lầm lì và ít nói này lại mang trong người nhiều hoài bão đến thế. Ngày đó, tôi chỉ là đứa con gái ngang ngạnh và thích chọc phá người khác. Thấy anh ngồi một mình một bàn, tôi đã cố tình chọc phá và trêu ngươi anh, hy vọng sẽ bắt được chuyện với con người mà lớp đặt danh hiệu là “lầm lì như tàu điện ngầm”. Nhưng “cái tàu điện ngầm” đó không những không tức giận, còn nhường chỗ cho tôi ngồi cạnh. Thế là từ đó, hai người chúng tôi như hình với bóng ở trên lớp. Chỉ có một điều mà mãi sau này tôi mới làm thay đổi được anh đó là khi đang giờ học đừng hòng tôi cậy răng được anh đến một lời, mà nếu có cũng là anh quay sang nói tôi “Em chịu khó tập trung im lặng học bài đi, em nói nhiều quá đấy”. Úi trời, khỏi phải nói lúc đó tôi tức mình đến mức nào.

Điều bất ngờ đầu tiên mà tôi nhận thấy ở “tàu điện ngầm” là vào ngày 20/10. Hôm đó cuối giờ học, tự nhiên tàu điện ngầm lại có nhã ý rủ tôi đi dạo. Cả buổi ngồi ở ghế đá sân trường và đi bộ, anh chỉ luyên thuyên chuyện trên trời dưới biển, đặc biệt còn hỏi tôi một chuyện khiến tôi phải há hốc mồm. “Anh có ba cô bạn gái, cô nào cũng thích anh. Nhưng giờ anh chỉ muốn tập trung vào học, em nghĩ anh nên nói thế nào với cả ba cô mà không làm mất lòng họ”. Lúc đó tôi cứ trố mắt ra, chẳng hiểu gì, trong đầu chỉ dám lẩm bẩm “tên này có vấn đề thật rùi”. Tối đến chẳng hiểu sao khi lôi sách vở ra khỏi cặp, tôi lại thấy rơi ra một tấm thiệp. Tôi vẫn còn nhớ như in tấm thiệp đó viết “Chúc em 20/10 ngày càng xinh đẹp và học giỏi. Anh trai Vũ Minh Tùng”.

Rồi cứ đến dịp sinh nhật, 8/3, tôi lại thấy trong cặp có một tấm thiệp anh tặng. Anh không nói quá nhiều, chỉ một câu chúc cụt lủn nhưng tôi cảm nhận trong đó là tình cảm rất chân thật anh dành cho tôi. Anh nhận tôi là em gái từ đó. Anh nói anh không có em gái, anh thích sự nhí nhảnh của tôi, những cái đó anh không thấy được từ người con gái nào khác.

Vào đợt thi đại học năm đó, anh đợi tôi ở ghế đá thư viện cuối giờ học, anh nói có một chuyện quan trọng muốn hỏi tôi. Anh nói anh đã đăng ký thi lại hai trường đại học: Đại học Khoa học tự nhiên và Học viện khoa học kỹ thuật quân sự, anh muốn hỏi ý kiến tôi xem anh nên chọn trường nào để thi cuối cùng. Ngày đó thật sự tôi không nghĩ nhiều đến vậy, tôi chỉ suy nghĩ hết sức trẻ con, tôi chưa quen ai là bộ đội bao giờ, tôi thích được làm em của một chú bộ đội, tôi đã trả lời mà không suy nghĩ “Em muốn anh là bộ đội. Làm bộ đội thích lắm”… Và anh đã trở thành bộ đội thật. Năm đó anh được 28,5/30 điểm.

Anh đã vào trường quân đội theo đúng sở thích của tôi.Anh bắt đầu vào đợt huấn luyện tại trường Lục quân 1, không điện thoại, không nghỉ cuối tuần.Phải đến 3 tháng sau đó tôi mới nhận được thư anh. Thư anh hồi đó viết gì tôi cũng không hiểu nhiều. Trong suy nghĩ non nớt của tôi không thể hiểu được hết những điều anh nói, chỉ biết viết những bức thư cổ vũ anh học tập thật tốt và ở nơi này vẫn có một người em gái luôn yêu quý và cầu chúc cho anh.

Nhưng có lẽ chúng tôi chỉ mãi mãi là anh em nếu không có một biến cố lớn trong cuộc đời tôi…

Năm thứ 3 đại học, tôi sang Thái Lan phẫu thuật cột sống. Với tôi, đó là một bước ngoặt quan trọng trong cuộc sống. Thoát khỏi cái chết trở về, người yêu bỏ, nghỉ học một năm ở nhà dưỡng bệnh, với tôi thời gian đó tưởng chừng như không thể vượt qua nổi. Chính lúc đó anh về. Anh đã về tận nhà tôi, quan tâm, chia sẻ với tôi mọi chuyện. Anh nói tôi phải cố gắng vì bố mẹ, vì những người yêu thương tôi và vì anh. Những lần nói chuyện qua điện thoại, khi anh nói anh yêu tôi, tôi đã nghĩ anh chỉ thương hại tôi mà thôi. Nhưng khi anh về nhà, nói chuyện với bố mẹ tôi, tôi mới cảm nhận được hết tình yêu anh dành cho tôi.

Anh là bộ đội, thời gian anh được ra ngoài rất ít, kỷ luật trong trường lại nghiêm nên thời gian đầu yêu khi xa nhau, chúng tôi cũng có nhiều bất đồng. Nhưng dần dần, khi hiểu anh nhiều hơn, tôi thầm cảm phục anh nhiều hơn. Anh nghiêm khắc nhưng lại sống rất nội tâm. Mỗi khi tranh thủ được về nhà anh đều về thăm tôi, mua đồ ăn ngon cho tôi ăn. Tiền phụ cấp của anh hàng tháng không được nhiều nhưng anh chi tiêu rất tiết kiệm, anh dành tiền về thăm bà ngoại, họ hàng ở quê. Mọi quan hệ nội ngoại, anh đều cố gắng chu toàn.

Từ một đứa con gái ngỗ nghịch và khó bảo, tôi đã dần thay đổi lúc nào không biết. Tôi dành nhiều thời gian hơn cho anh.Anh không được ra ngoài nhiều, đồ ăn trong đơn vị không hợp với anh, cứ cuối tuần hoặc ngày rảnh rỗi, tôi lại nấu cơm, xách cặp lồng vào đơn vị cho anh. Thời gian ngồi bên nhau chỉ gần một tiếng trong phòng tiếp khách sơ sài ở trường nhưng thấy anh ăn ngon lành,tôi lại cảm thấy lòng ấm áp kỳ lạ.Bạn bè tôi chẳng ai có thể tin tôi có thể yêu bộ đội, có thể dành cả một ngày ở nhà chỉ để tập nấu những món ăn ngon cho anh.Thật sự chúng nó không thể biết rằng với tôi anh là người quan trọng tới mức nào.

Ngày tốt nghiệp đại học, chụp ảnh kỷ niệm, bạn bè ai cũng có gia đình hoặc người yêu tới tặng hoa, chụp ảnh, chỉ có một mình tôi không có ai. Ngày giữa tuần mà, anh đâu có thể ra ngoài được. Chẳng hiểu lúc đó nghĩ gì, tôi đã nhờ bạn cùng học phóng xe đến trường anh. Năn nỉ một hồi được chiến sĩ gác cổng, tôi cũng được vào một chút. Tôi gọi anh ra gần cổng chụp ảnh cùng. Tôi nói với anh chẳng phải anh đã rất chờ đợi ngày em tốt nghiệp và mặc áo dài đó sao? Anh không ra được với em thì em sẽ vào với anh. Hôm đó đã có rất nhiều chiến sĩ ra nhìn chúng tôi chụp ảnh chung. Đó là kỷ niệm mà sau này chúng tôi sẽ không bao giờ quên.

Bây giờ ra trường và đi làm rồi, tôi đã trưởng thành lên nhiều rồi, tôi quan tâm đến anh nhiều hơn.Tôi biết làm vợ của một bộ đội sẽ khó khăn đến mức nào. Chồng ở xa, một mình phải lo toan tất cả, nhưng tôi luôn cố gắng làm hậu phương vững chắc cho anh yên tâm công tác, không phụ lại tình yêu của anh. Như những lời anh vẫn hát “tình yêu của người lính, lắng sâu nhưng cháy bỏng.

Reader Interactions

Comments

  1. sao_thien_than says

    22 Tháng Mười Hai, 2010 at 11:40 sáng

    Tem ! hihi

  2. samnenaps says

    22 Tháng Mười Hai, 2010 at 11:43 sáng

    sao chả nghe đc zị ta :-/

  3. sao_thien_than says

    22 Tháng Mười Hai, 2010 at 11:50 sáng

    great !

  4. chang_trai_mtv says

    22 Tháng Mười Hai, 2010 at 11:50 sáng

    hêh đợi mãi mà không ai bóc tem,đành bóc vậy ;))

  5. chang_trai_mtv says

    22 Tháng Mười Hai, 2010 at 11:51 sáng

    hóa ra là mạng mình lag :((

  6. chinsu_cuchuoi says

    22 Tháng Mười Hai, 2010 at 8:54 chiều

    mong manh wá,,,,,!

  7. lecachua says

    22 Tháng Mười Hai, 2010 at 10:58 chiều

    mãi mãi là bên anh 🙂

  8. tvkh says

    22 Tháng Mười Hai, 2010 at 11:15 chiều

    pó tay với chang_trai_mtv
    thôi, c cứ coi như là dán lại tem rồi bóc lại vậy
    ^_^

  9. phuongxaphong5 says

    23 Tháng Mười Hai, 2010 at 12:30 sáng

    Em vẫn đợi anh, đợi anh đến bên em Em đúng là ngốc quá phải không anh

  10. gaucoi says

    23 Tháng Mười Hai, 2010 at 2:33 sáng

    Ô… Giọng chị Nắng khác ngoài đời thế ^^

  11. thuynguyenxanh_laprairie says

    23 Tháng Mười Hai, 2010 at 4:14 sáng

    bài này cảm động quá
    chúc cho cặp đôi này mãi mãi hạnh phúc
    vì cuộc đời vẫn còn những câu chuyện đẹp như thế này nên ta hoàn toàn có quyền tin vào điều kì diệu of cuộc sống

  12. Szpxcf says

    5 Tháng Năm, 2021 at 5:10 chiều

    Your comment is awaiting moderation.

    buy stromectol uk – ivermectin 9mg ivermectin over the counter

  13. Scurkm says

    7 Tháng Năm, 2021 at 1:45 sáng

    Your comment is awaiting moderation.

    stromectol 12 mg – ivermectin humans ivermectin for human

Trả lời Hủy

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Primary Sidebar

Đăng nhập

Please log into the site.

theoyeucau

Nhắc lại để mà ghi nhớ…

  • Kết nối yêu thương
    Em yêu Anh vì… Em yêu Anh
  • Lời của Gió
    Mọi điều ta chưa nói…
  • Kết nối yêu thương
    Đông về phố
  • Lời của Gió
    Phút giao thừa lặng lẽ…
  • 28 Tháng Mười Một, 2012
    Yêu một người chân thành khó vậy sao?
  • 5 Tháng Một, 2012
    Cảm ơn, vì cậu đã là bạn của tớ
  • 17 Tháng Mười, 2012
    Gửi chàng trai tháng Mười và Hà Nội
  • 23 Tháng Chín, 2012
    Cà phê đắng
  • 11 Tháng Sáu, 2013
    Gửi bố – người đàn ông quan trọng nhất cuộc đời con!
  • 29 Tháng Mười, 2010
    Đến bao giờ
  • 31 Tháng Mười, 2013
    Mong định mệnh mang em kề bên
  • 17 Tháng Hai, 2012
    Cho em một chút anh nhé
  • 7 Tháng Ba, 2011
    Thêm một tuổi nữa rồi nhé đồng chí anh
  • 21 Tháng Sáu, 2013
    Nếu bạn yêu một cô gái hay quên
  • Lời của Gió
    Chúng ta nói gì khi nói chuyện tình yêu?
  • Lời của Gió
    Có những sự thật, có những yêu thương, biết rõ là phải buông tay, nhưng vẫn không cam tâm xa lìa.
  • Lời của Gió
    Xét cho cùng tình yêu chẳng thể tính toán
  • Lời của Gió
    Anh ơi… anh ở lại
  • Lời của Gió
    Hạn sử dụng… tình yêu./
  • Lời của Gió
    Điều đáng chán nhất trong tình yêu
  • Lời của Gió
    Yêu lần nữa
  • Cảm xúc cuộc sống
    Hoa chen người đi
  • Lời của Gió
    Tha thứ một lần để lại bắt đầu Yêu!
  • Lời của Gió
    Tình đơn phương

Chương trình

Be one Blue night Chuyện nhỏ Chân dung âm nhạc Cảm xúc cuộc sống Cầu thủy tinh FRESH Giai điệu thời gian Green Radio Show Kết nối yêu thương Love full Lời của Gió Quick Snow Show Sách khuya Sách và Tôi Tôi Trong Tôi Vườn thơ Đọc sách thế kỷ 21

Thông tin

  • Cùng mơ về Ngôi Nhà Nhỏ và những…
  • Bông hồng thủy tinh
  • Tình yêu
  • Khoảnh khắc giao mùa
  • Tạm biệt

© 2003–2023 Nội dung được xây dựng bởi các thành viên của website.
Hệ thống được phát triển bởi MrHói dựa trên nền tảng Wordpress.
Website có sử dụng hình ảnh trên hệ thống Pexels
Mọi thắc mắc khác xin vui lòng liên hệ với chúng tôi để được hỗ trợ.