Bố 🙂
Trong trái tim con, dường như không tồn tại từ này Bố ạ, chắc Bố cũng thừa biết điều đấy 🙂 phài không Bố 🙂
Với những đứa trẻ khác thật dễ để gọi Bố ơi, nhưng con thì không 🙂 Cảm giác nói lên từ đấy thật khó Bố ạ, kể cả khi gần Bố nhất, con cũng không bao giờ thốt lên được, mỗi khi định nói thì lòng hận thù, cái tôi ích kỉ của con lại trào lên, qua những dòng nước ầng ậng trong mắt con.
Con lớn lên không có sự tồn tại của Bố, con thèm lắm mỗi khi đứa bạn kể rằng Bố nó đưa nó đi ăn kem, chơi Bờ Hồ hay đi Chợ Đồng Xuân mỗi khi nó được điểm tốt, con thèm lắm những đòn roi vọt của Bố mỗi khi con bị điểm xấu. Con thèm lắm được trả lời rằng Bố làm nghề gì khi cô giáo hỏi cả lớp. Con thèm lắm được như chúng bạn, khoe những đồ thủ công đẹp đẽ và tự hào nói rằng : Bố tớ làm đấy 🙂 Con thèm lắm được gọi Bố ơi khi bị chúng nó bắt nạt.Con thèm lắm được gặp Bố khi con đánh nhau sứt đầu mẻ trán mỗi khi chúng nó nói rằng con không có Bố. Con thèm lắm …
Bố biết không,mỗi lần như thế, đêm về con chỉ biết khóc và khóc thôi Bố ạ, con tự hỏi Bố đang ở đâu ? Con khổ lắm Bố có biết không ? Dù con biết sẽ chẳng bao giờ Bố nghe thấy được.
Lần đầu gặp Bố, khi con đã 10 tuổi. Con vẫn nhớ như in cái ngày giáp Tết ấy, trên lưng chừng núi của một bản làng xa xôi, có bà mẹ cõng trên lưng một thằng bé cấp 1 nặng nhọc leo từng đoạn đèo cuối cùng, sau khi vượt hơn 300 cây số, để tìm lấy một sự giúp đỡ, khi trời đã gần tối. Và cuộc đời cũng nực cười phải không Bố, khi lần đầu tiên con nhìn thấy Bố cũng là tình cờ 🙂
Lớp 4, con được học bổng 🙂 500k, bánh kẹo và rất nhiều vải 🙂 Con mang về nói với mẹ :” Mẹ ơi, vải này để cho Bố nhé 🙂 Bố may quần này, áo này, còn tiền này mẹ mua chăn này,mua quạt điện mùa hè này, mua cặp sách mới cho con nữa, mẹ nhé 🙂 Tối ngủ con lạnh lắm, 2 mẹ con có mỗi một chiếc vỏ chăn, cũng chẳng có ruột nữa 🙂 Mùa hè thì nóng, mẹ quạt tay cho con, mỏi đến khi ngủ thiếp đi, lưng 2 mẹ con toát đẫm mồ hôi, dính chặt xuống chiếu.
Đêm ấy, mẹ khóc cạn nước mắt.
Nhưng Bố ạ, dù sao con cũng cám ơn Bố nhiều lắm, cám ơn Bố vì đã cho con được sống trên cuộc đời này, cám ơn Bố vì đã cho con biết cách sống tự lập. Cám ơn bố vì đã gián tiếp cho con ý chí, và sức mạnh để sống thật tốt, thật ý nghĩa :). Con và bố chưa có kỉ niệm nào với nhau phải không bố, vì thế con xin gửi đến Bố bài hát này, hay coi như đây là 1 kỉ niệm đầu tiên của con với Bố, Bố nhé.
Chào Bố 🙂
Chỉ còn khoảng tối mênh mông
Bóng cha ướt đẫm cánh đồng tuổi thơ
Giật mình.. con ngỡ trong mơ
Gạt nhanh giọt lệ ướt mờ hoàng hôn …
Trả lời