Bin của mẹ, tối nay mẹ sẽ kể con nghe câu chuyện ngày xưa, không phải chuyện cổ tích nhưng nó rất đẹp và huyền ảo con ạ!
Gần bước qua tuổi ba mươi mà trong tâm trí mẹ vẫn nhớ in cái đêm Trung thu đầy ngọt ngào và hạnh phúc xưa. Bởi đêm đó mẹ và bạn bè khắp xóm cùng chơi lồng đèn, ăn bánh và được bà cố kể chuyện sự tích chú Cuội. Một đêm rộn vang tiếng cười của cả người lớn, con nít và kéo dài mãi vào giấc mơ của mẹ.
Thời gian đó, không riêng gì mẹ mà tất cả trẻ con trong xóm đều nghèo. Chưa năm nào mẹ có được một đêm Trung thu đủ đầy với lồng đèn và bánh. Có chăng đi nữa cũng chỉ là những chiếc lồng đèn do người lớn tự chế bằng lon sữa bò và vài cây đèn cầy be bé. Nhưng mẹ thật sự thích lắm, mẹ cầm nó tung tăng, hãnh diện khoe hết bạn bè và rủ rê mọi người tụm lại ngồi quanh cây dừa nghêu ngao hát bài: “Bóng trăng trắng ngà. Có cây đa to. Có thằng Cuội già…”. Lúc ấy, mẹ và các bạn cứ nghĩ cây dừa là cây đa nên mới làm vậy đó con.
Và một buổi chiều Trung thu năm mẹ tròn tám tuổi, mẹ được các cô chú trên phường đến nhà mời tham dự buổi giao lưu nhỏ với nhiều bạn thiếu nhi từ các phường khác tới. Ở nơi giao lưu, mẹ được uống nước ngọt, được chơi trò chơi, được múa hát và xem phim hoạt hình “Na Tra”. Trước khi ra về, mẹ còn được các cô chú phát cho chiếc lồng đèn con gà bằng tre dán giấy kiếng đỏ, vài chiếc đèn cầy và một cái bánh Trung thu nhỏ. Khỏi phải nói là mẹ cảm thấy vui và hạnh phúc như thế nào. Mẹ chạy ngay về nhà và không ngừng kể về mọi chuyện đã xảy ra trong buổi giao lưu tuyệt vời ấy với ngoại.
Đêm xuống, mẹ rủ các bạn cùng xóm tập trung trong sân nhà và chia cho mỗi người một góc bánh con con. Chiếc bánh năm xưa có vỏ ngoài vàng sạm, nhân bánh bằng đậu xanh, đơn giản thế mà ai cũng ăn rất ngon và tới bây giờ mẹ vẫn chưa tìm ra được cái bánh nào có mùi vị giống như vậy. Còn chiếc lồng đèn con gà đã được chuyền tay nhau để mọi người ngắm nghía và vuốt ve. Mẹ còn nhớ đêm đó, trăng tròn vành vạnh, sáng cả một góc sân. Người lớn thấy bọn trẻ vui thế cũng kéo ra sân nhâm nhi trà nóng và xem trẻ con nô đùa. Khi đã chơi chán, mẹ chạy tới ngồi vào lòng bà cố để được bà lau những giọt mồ hôi lấm tấm trên trán và uống cả ly nước mát lạnh từ tay bà. Bà ôm mẹ rất lâu rồi thủ thỉ kể cho mẹ nghe về câu chuyện cổ tích chú Cuội. Một câu chuyện hay, rất hay và tối đó mẹ đã thấy mình bay lên cung trăng cùng chơi với chị Hằng và chú Cuội.
Đến tận bây giờ, mỗi khi thấy trăng tròn vành vạnh dù không phải mùa Trung thu thì lòng mẹ vẫn nao nao và những kỷ niệm ngọt ngào ấy lại trỗi dậy mạnh mẽ. Con ơi! Trung thu ngày nay tuy vẫn vậy nhưng không còn như trước. Bởi mẹ vui hơn vì có con, thiên thần bé bỏng của mẹ. Và mẹ hứa sẽ cho con những kỷ niệm ngọt ngào nhất về Trung thu như mẹ ngày xưa. Mẹ con ta sẽ cùng chơi với chiếc lồng đèn xinh đẹp sẽ cùng ăn chiếc bánh Trung thu ngon lành với nhân thập cẩm ngọt ngào.
Con có thể dẫn bạn đến nhà chơi vì điều đó sẽ làm cho đêm Trung thu của con ý vị hơn. Và mẹ mong con yêu sẽ luôn vui và hạnh phúc như mẹ ngày xưa, con nhé!
hjsu188 says
20 tuổi rui..nhớ trung thu của cái thủa ngốc xít quá, giờ học ở Sg chả thấy cái kk trung thu năm xưa nữa 🙁