Anh sẽ không buông tay em ra đâu, không bao giờ. Tại sao phải buông tay khi chúng ta vẫn còn yêu nhau sâu sắc? Tại phải buông tay khi anh không thể sống thiếu em. Cứ nghĩ đến việc sau này người đàn ông luôn ở bên cạnh em, sẽ hôn em, nắm tay em, làm cha những đứa con của em không phải là anh thì anh cảm thấy khó chịu lắm, em biết không? Không bao giờ, anh sẽ không bao giờ anh để cho điều đó xảy ra. Em bảo anh là bá đạo hay ích kỷ gì cũng được, tất cả chỉ là hiểu lầm thôi, hiểu lầm thôi em à.
Anh chợt nhớ đến một đoạn thơ giống như hoàn cảnh của chúng ta bây giờ:
“Chỉ có một lần thôi
Anh hỏi em im lặng
Thế là em hờn giận
Để chúng mình xa nhau”
Thật là một cái kết lãng xẹt phải không em? Bởi vì giữa chúng ta đã có những ký ức lạng mạn và đẹp thế cơ mà. Không thể để cho một cái kết như thế này xuất hiện được, anh sẽ phải thay đổi. Em tin anh nhé và chờ anh nhé. Anh sẽ lại cho em thấy anh vẫn là của em, chưa một lần thay đổi, trái tim anh, con người anh.
Anh sẽ lại tự tin đứng trước mặt em. Chúng ta vẫn sẽ tay trong tay như ngày xưa em nhé! Chúng ta sẽ cùng nhau đi du lịch, cùng nhau làm từ thiện, cũng nhau vui vẻ. Và cố gắng trong suốt quãng đời còn lại, chúng ta sẽ lại trao nhau những ánh mắt, nụ cười ấm áp, những nụ hôn tưởng chừng như bất tận, những cái ôm từ đằng sau thật ấm áp và ngọt ngào. Đó là quyết tâm của anh sau một chuỗi ngày dài ảm đạm vắng hình bóng em. Cuộc sống tưởng chừng như chẳng còn ý nghĩa gì nữa nếu thiếu em trên đời này. Anh quyết tâm và nhất định anh sẽ làm được. Hãy chờ anh nhé!
Anh Quick và chị Snow thân mến, em viết lá thư này cho anh chị trong một nỗi sợ hãi tột cùng đó là sẽ mất cô ấy mãi mãi. Và như người ta thường nói, khi bạn đã trải qua nỗi sợ hãi lớn nhất trong cuộc đời thì bạn sẽ không sợ gì nữa. Và em đã trở nên mạnh mẽ hơn bao giờ hết với quyết tâm sẽ đưa cô ấy trở lại bên mình mãi mãi.
Mong anh chị gửi cho cô ấy ở số điện thoại 0973696*** bài hát Have I told you lately của Van Morrison với lời nhắn: “Chỉ cần em đứng yên một chỗ thôi, anh sẽ đến, nhanh nhất có thể”.
Trả lời